"Vậy là hai người không có gì hết rồi đúng không?"
Sáng Chủ nhật, Chung Hiểu Uyển và Yến Lộc Chi hẹn nhau đi xe đạp dọc bờ biển - tranh thủ lúc chưa đến kỳ nghỉ hè, nước biển còn hơi lạnh, khách du lịch ở biển không đông, đến đây tận hưởng ánh nắng rực rỡ và làn gió biển dịu dàng.
Yến Lộc Chi đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, thong thả đạp xe bên cạnh cô, thản nhiên đáp: "Nói không có gì cũng không được? Vậy chẳng phải là nghỉ chơi rồi sao?"
Chung Hiểu Uyển cũng đội mũ lưỡi trai giống anh, kính râm cũng là vừa mới cùng nhau đi mua, nghe anh nói vậy, đôi mắt sau cặp kính đen của cô đảo lên, cô cằn nhằn: "Bây giờ anh lại khoe khoang rồi đấy, lúc trước là ai nói 'Tốt nhất là bọn họ đừng đến làm phiền tôi', còn có 'Tôi ghét tất cả loài người, kể cả bản thân tôi' nữa? Sao em quên được chứ?
Lúc bắt chước anh, cô không chỉ nói y hệt từng chữ, mà ngay cả ngữ điệu cũng giống hệt, Yến Lộc Chi bị vạch trần trước mặt, ban đầu anh có chút lúng túng, nhưng rất nhanh đã bị cô chọc cười, còn phản công: "Lúc đó chẳng phải là anh vừa mới quen em, chưa kịp được Nữ vương Mặt Trời cảm hóa sao?"
"Ồ?" Chung Hiểu Uyển kinh ngạc dừng xe đạp lại, liếc nhìn anh: “Anh cũng biết nói những lời như vậy cơ đấy."
"Anh còn biết nhiều thứ nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT