Nhật Nguyệt đồng huy cùng xuất hiện trên sân bóng rổ, Tôn Gia Thịnh đang ở trên sân, làm sao có thể không chú ý đến? Nhưng cho dù có chú ý thì sao chứ? Trong câu chuyện cổ tích tình yêu của hai người kia, cậu ta chỉ là một tên hề bị chế giễu, ngay cả việc xuất hiện cùng một chỗ với họ cũng là cậu ta tự nhận lấy nhục nhã.
Cậu ta ném bóng lung tung vài cái, thua trận này liền xuống sân bỏ đi, ngay cả Lưu Duệ gọi cũng không thèm để ý.
Lưu Duệ nhìn bóng lưng của bạn, rồi lại nhìn sang những người bạn chơi bóng vốn dĩ cũng khá thân bên kia, do dự hồi lâu, cuối cùng cậu ta vẫn cắn răng, cầm đồ đạc của mình đi đến chỗ Nữ vương Mặt Trời, đẩy người con trai đang ngồi cạnh cô sang một bên và ngồi xuống.
Chung Hiểu Uyển có chút bất ngờ, quay đầu nhìn cậu ta, Lưu Duệ lập tức tự giới thiệu: "Nữ vương bệ hạ, chào cậu, tôi là Lưu Duệ, học cùng lớp với Yến đại lão, cũng là đồng đội bóng rổ."
Cô gật đầu, chờ cậu ta nói tiếp.
"Chuyện là, có một chuyện tôi cảm thấy mình nên giải thích với cậu một chút..." Lưu Duệ vừa liếc nhìn sân bóng, vừa nhỏ giọng nói: “Lần trước, tin đồn về cậu và Tôn Gia Thịnh, ban đầu là do em họ tôi lan truyền ra... Thật sự không liên quan gì đến tên họ Tôn, cậu ta cũng rất oan uổng, đều là lỗi của tôi."
Hóa ra cậu ta đến để giải thích chuyện này, Chung Hiểu Uyển liền nói: "Không sao, chuyện đã qua rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT