Sau khi trao đổi xong đồ dùng cá nhân, cà phê của Chung Hiểu Uyển cũng được mang đến. Cô bưng cốc cà phê, thở dài: "Sáng nay bị mẹ thẩm vấn một hồi, kỹ thuật nói chuyện vòng vo của mẹ bây giờ thật sự là xuất thần nhập hóa, suýt chút nữa là em khai hết rồi."
Yến Lộc Chi mỉm cười nhìn cô: "Khai hết thì khai hết thôi, chúng ta đều đã hoán đổi lại rồi, em còn sợ gì nữa?"
"Không biết, nhỡ đâu... lại hoán đổi thì sao?"
Nụ cười của Yến Lộc Chi cứng đờ trên mặt: "Ngày tốt thế này, em có thể nói chuyện gì may mắn một chút không?"
Chung Hiểu Uyển cười hì hì: "May mắn là gì cơ? À, cẩn thận bị bố em phát hiện, lấy cán bột ra đánh anh cái “tên nhóc thối tha” này có tính không?"
Yến Lộc Chi: "..."
"Anh có nghe bố mẹ em nhắc đến bao giờ chưa?" Vừa quan sát vẻ mặt vừa ngây thơ vừa bất lực của Yến Lộc Chi, Chung Hiểu Uyển vừa tiếp tục chọc ngoáy: "Em thật sự không ngờ phản ứng của bố em lại dữ dội như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT