Hai người sóng vai đứng ngẩn người một lúc, trong khoảng thời gian đó có một chiếc xe buýt và vài chiếc taxi chạy qua, nhưng Yến Lộc Chi không có ý định lên xe, anh cứ ngẩng đầu nhìn trời. Chung Hiểu Uyển len lén nhìn anh vài lần, định lên tiếng hỏi thì anh đột nhiên nói: "Tôi có cảm thấy, những lời Tư Úc nói hôm nay, hình như có ý nói cho tôi nghe không?"
"Ừm, tôi thấy cậu ấy có nhìn tôi." Chung Hiểu Uyển dừng một chút, vẫn nói: "Nhưng tôi không cảm thấy những lời đó có tác dụng tham khảo gì cho cậu, dù sao tình huống của cậu và Tôn Gia Thịnh hoàn toàn khác nhau."
"Có lẽ là muốn nói cho tôi biết trên đời này căn bản không tồn tại tình yêu vô tư."
Chung Hiểu Uyển đợi anh giải thích tiếp, Yến Lộc Chi lại đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi: "Trước đây cậu có biết tình hình gia đình của Lưu Sán không?"
"Hả? Tình hình gì? Nhà cô ấy không phải rất bình thường sao? Mẹ cô ấy hình như cũng rất thân thiết với cô ấy, những hôm có học thêm buổi tối, cơ bản mỗi ngày đều đến đón cô ấy tan học, cuối tuần còn nướng bánh mì, làm bánh gato cho cô ấy ăn, cô ấy thường xuyên đăng lên vòng bạn bè."
Yến Lộc Chi mỉm cười: "Bình thường? Cô ấy sau khi nghe tin Ninh Lỗi chuyển sang lớp mỹ thuật, thì ủ rũ mấy ngày liền, Ninh Dao bọn họ hỏi, cô ấy cũng không nói, mãi đến hôm qua, lúc tan học cô ấy muốn đi cùng tôi, mới nói với tôi là, cô ấy cũng muốn chuyển sang lớp mỹ thuật, tham gia thi nghệ thuật, nhưng mẹ cô ấy kiên quyết không đồng ý."
"Cô ấy muốn tham gia thi nghệ thuật?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play