Chung Hiểu Uyển bày ra vẻ mặt lạnh lùng thường thấy của Yến Lộc Chi, Ninh Lỗi lập tức chùn bước: "Nói đùa thôi, cô gái có thể khiến Yến đại lão thích, chắc vẫn chưa sinh ra đâu!"
"..."
Ánh mắt lạnh lẽo gấp bốn lần nhìn về phía Ninh Lỗi, cậu ấy mới nhận ra câu chữa ngượng của mình có vấn đề, quyết định không nói chuyện nữa, đứng dậy chạy lên phòng chơi game trên tầng 2 mà Yến Như Thi mới dọn dẹp cho Yến Lộc Chi hai hôm trước.
Chung Hiểu Uyển lắc đầu, nhờ dì Lưu dọn bàn ăn, cô đẩy cửa ra, gọi Tôn Gia Thịnh và Tư Úc đang đứng trước cửa gara: "Hai người không lạnh sao? Vào ăn hoa quả đi."
"Tới ngay." Tư Úc đáp lời, vỗ vai Tôn Gia Thịnh, đẩy cậu ta cùng nhau đi vào nhà.
Chung Hiểu Uyển quay người đi lấy đĩa hoa quả dì Lưu đã cắt sẵn, cô lên lầu vào phòng chơi game trước. Lúc đẩy cửa bước vào, Lưu Duệ và Ninh Lỗi đang ghé đầu vào nhau không biết đang nói gì, trên mặt đều là vẻ cười hì hì, vừa thấy cô bước vào, hai người đồng loạt ngừng cười, cùng ngồi ngay ngắn nhìn cô.
Sàn phòng chơi game được trải thảm, Chung Hiểu Uyển cởi giày bước vào: "Sao tôi có cảm giác mình giống giáo viên chủ nhiệm thế nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT