Sau khi nói chuyện điện thoại với Yến Lộc Chi xong, Chung Hiểu Uyển liền vội vàng cùng Tư Úc bắt xe rời đi. Tình hình đã nghiêm trọng như vậy rồi, làm sao cô còn dám đi gặp mẹ nữa? Lỡ như mẹ nhìn thấy cô, ghi nhớ trong lòng, sau này biết cô là Yến Lộc Chi, chẳng phải sẽ nghi ngờ bọn họ đang hẹn hò sao?!
"Hẹn hò thì sao? Không được thì cứ thừa nhận chúng ta đang yêu nhau là được rồi."
Tối hôm đó, khi hai người gọi điện thoại cho nhau như thường lệ, Yến Lộc Chi đã nói như vậy.
"Đừng có làm mọi chuyện rối thêm nữa được không? Cậu đừng thấy bề ngoài bố mẹ tôi nhìn có vẻ rất thoáng, nhưng mà gặp phải chuyện này, chắc chắn bọn họ sẽ rất lo lắng, đặc biệt là đợt thi cuối kỳ vừa rồi thành tích còn giảm nhiều như vậy, cậu cứ nói với mẹ một cách thành thật nghiêm túc rằng do đau bụng kinh nên mới thi không tốt, nói với mẹ cậu thật sự có không yêu đương, được không?"
"Tôi còn không phải là vì nghĩ cho cậu sao. Sau khi thừa nhận, nói rằng chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng học tập, gặp mặt chẳng phải cũng thuận tiện hơn sao?"
"Cậu nằm mơ đi! Cậu tưởng thừa nhận chúng ta yêu nhau, bố mẹ tôi sẽ cho cậu bước chân vào nhà sao? Tỉnh lại đi, chúng ta mới mười bảy tuổi! Bố tôi không đánh cậu, đơn thuần là vì nếu vì chuyện này mà phạm pháp thì không đáng."
Yến Lộc Chi: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play