Là ảo giác sao? Phản ứng đầu tiên của Yến Lộc Chi là nhắm mắt lại rồi mở ra, thấy Tư Úc vẫn đứng đó với vẻ mặt kinh ngạc, liền đưa tay véo mạnh vào cánh tay Chung Hiểu Uyển đang đặt bên cạnh.
Tay phải Chung Hiểu Uyển đặt trên lưng ghế của Yến Lộc Chi, người hơi nghiêng về phía trước, hoàn toàn không biết tay trái đang duỗi thẳng, cầm điện thoại đặt trên bàn trông giống như đang ôm Yến Lộc Chi vào lòng. Bị véo một cái, cô cũng không thay đổi tư thế, chỉ rụt tay về, cười tủm tỉm định nói gì đó, theo bản năng ngẩng đầu nhìn xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy Tư Úc đang đứng hình như tượng.
Sao cậu ấy lại ở đây??? Đến từ lúc nào, đã nhìn thấy gì rồi???
Chung Hiểu Uyển luống cuống đứng thẳng dậy, định tiến lên giải thích vài câu, nhưng lại không biết nói sao, bèn dùng khuỷu tay huých huých vào lưng Yến Lộc Chi.
Yến Lộc Chi đã phát hiện ra Tư Úc trước nên đã bình tĩnh lại, đang thu dọn đồ đạc, bị cô huých một cái, liền quay lại kéo tay cô, lại chỉ chỉ mặt bàn bên phía cô, ra hiệu cô cũng thu dọn đồ.
Làm gì vậy? Định đi sao? Cô trừng mắt tỏ vẻ nghi ngờ.
Yến Lộc Chi chỉ chỉ những người xung quanh đang chăm chú học tập, lại chỉ chỉ Tư Úc và cửa phòng tự học, ý bảo: Ở đây không tiện nói chuyện, chúng ta ra ngoài nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play