Yến Lộc Chi cũng nhanh chóng biết việc anh chạy bộ buổi sáng để giảm cân đã thu hút sự quan tâm của rất nhiều người.
Chung Hiểu Uyển còn nói rằng anh vừa đặt chân vào cổng trường đã bị rất nhiều người chú ý đến, bản thân cô chẳng phải cũng như vậy sao? Chạy vài bước thôi cũng thu hút hàng loạt sự quan tâm, thậm chí còn có một bạn nữ sinh cùng lớp mua sữa cho cô uống, có lúc Yến Lộc Chi thực sự nghi ngờ gương mặt bản thân đang mang rốt cuộc là của Chung Hiểu Uyển hay là của chính anh! 
Khó khăn lắm mới xử lý xong những bạn học này, vừa kết thúc tiết tự học buổi sáng giáo viên chủ nhiệm lại cho gọi cô đến nói chuyện.
"Nghe nói buổi sáng em đến trường chạy bộ à? Em đã chạy trong bao lâu vậy? Sao cô nghe nói em mệt đến nỗi mặt mày tái nhợt không còn giọt máu?"  Giáo viên chủ nhiệm là một cô giáo ngoài 40 tuổi, họ Hoàng, dạy ngữ văn, rất yêu thích Chung Hiểu Uyển, nói chuyện với cô như con gái nhà mình vậy
"Không có, em chạy khoảng 40 phút vừa chạy vừa nghỉ, chắc do da em vốn dĩ đã trắng nên vậy." Yến Lộc Chi có gì nói đấy thành thật trả lời.
Cô giáo Hoàng cẩn thận quan sát cô, thấy học sinh tâm đắc của mình vẫn bình thường, mới yên tâm: "Không sao là tốt. Có điều 40 phút thì hơi lâu rồi đó? Em bình thường trong giờ thể dục chạy hai vòng cũng không chịu nổi, tăng cường luyện tập là chuyện tốt, nhưng phải tự lượng sức mình, đừng để mệt quá, ngược lại làm ảnh hưởng đến việc học."
Khó trách Chung Hiểu Uyển không thể kiên trì luyện tập giảm cân, từ mẹ cô đến giáo viên, ai cũng nuông chiều cô, chính bản thân cô còn chưa có quyết tâm gì, thì giáo viên cùng phụ huynh đã dập tắt ngọn lửa của cô rồi. Yến Lộc Chi thầm lắc đầu, nhưng mặt ngoài vẫn rất nghe lời, giải thích: "Không sao ạ, tuy thời gian dài, nhưng em chạy chậm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play