1

Tôi vốn dĩ không cần phải kết hôn môn đăng hộ đối.

Nhưng nhà họ Từ lại không ưng ý chị gái tôi.

Khi mẹ gọi tôi về nước, tôi tức giận hét lên:

"Đúng là toàn phong kiến cổ hủ! Con là phụ nữ hiện đại, con theo đuổi tình yêu đích thực! Kết hôn môn đăng hộ đối cái gì chứ! Mọi người đều điê.n cả rồi!"

Mẹ tôi bình thản đáp:

"Gia đình ta và nhà họ Từ có hợp tác trong nhiều dự án. Ai kết hôn sẽ được hưởng 20% cổ tức."

Tôi khinh miệt cười khẩy:

"Mẹ nghĩ tiền bạc có thể mua chuộc được con sao?"

Bố tôi xuất hiện trên màn hình điện thoại:

"Ít nhất cũng phải hơn 10 tỷ."

Tôi:

"Bố, mẹ, con không nỡ để hai người vất vả. Con gái sẽ về nước giải quyết mọi chuyện cho bố mẹ ngay đây!"

2

Nhà họ Từ ở Bắc Kinh giờ đây đang ở đỉnh cao quyền lực và sự giàu có.

Tài sản của họ khổng lồ đến mức khó có thể ước tính được. Nói một cách đơn giản, họ sở hữu một phần lớn thành phố Bắc Kinh.

Khi gặp mặt Từ Hành Chi trong buổi hẹn hò, tôi mới thấu hiểu được lý do tại sao chị gái tôi, người luôn rong ruổi theo các mối quan hệ mập mờ, vậy mà khi bị nhà họ Từ từ chối lại đau khổ tột cùng đến thế.

Người đàn ông ấy sở hữu nhan sắc đẹp như tạc tượng!

Khuôn mặt góc cạnh, đường nét sắc sảo như được điêu khắc bởi bàn tay tài hoa của tạo hóa.

Đôi mắt đào hoa sắc bén, ẩn chứa sức hút khó cưỡng.

Những ngón tay thon dài, trắng nõn gõ nhịp trên bàn tạo nên âm thanh du dương.

Mọi thứ trên con người anh ấy đều toát lên vẻ đẹp hoàn hảo, khiến người ta say đắm, thậm chí có thể "mang thai" ngay từ cái nhìn đầu tiên.

3

Tôi ngại ngùng ngồi đối diện hắn, cất tiếng lí nhí:

"Chào anh Từ, em là Chu Giai Giai."

Giọng nói hắn như tiếng suối chảy:

"Chào em, tôi là Từ Hành Chi."

Vẻ mặt hắn vẫn lạnh lùng như mọi khi.

Trời ơi!

Có thể kết hôn với một người đàn ông đẹp trai như vậy, cho dù ngày ngày phải liếm cơ bụng của hắn, tôi cũng cam tâm tình nguyện.

Còn nhắc đến chuyện tiền nong làm gì chứ?

4

Tuy nhiên, Từ Hành Chi lại chẳng hề tỏ ra quan tâm đến tôi.

Nhưng lần này hắn không còn lựa chọn nào khác.

Gia đình tôi chỉ có hai người con gái: tôi và chị gái.

Nếu hắn không ưng ý tôi, thì chỉ còn lại hai lựa chọn: anh trai hoặc em trai tôi.

Vì vậy, sau ba tháng quen biết, chúng tôi kết hôn.

5

Trước khi kết hôn, tôi đã biết rằng hắn bị gia đình ép buộc.

Hắn có một mối tình đầu, là ngôi sao trong giới giải trí.

Mang trong lòng lo lắng, tôi nói với chị gái:

"Cái thể loại hôn nhân tồi tệ gì đây, lại còn phải đấu tranh với những kẻ thứ ba, thứ tư nữa hả?"

Thế nhưng, chị gái lại vừa kẻ lông mày vừa hỏi tôi một cách khinh miệt:

"Bộ em còn trinh à?"

"Cút đi."

Chị gái còn thèm thuồng liếm môi:

"Em cũng không thiệt thòi gì đâu. Với nhan sắc như vậy, ngủ một lần là hời một mẻ, chưa kể còn vơ vét được bao nhiêu tiền của hắn nữa.”

“Hơn nữa, hắn là con trai độc nhất nhà họ Từ, sau này tất cả mọi thứ đều thuộc về con em, em chỉ cần chờ đợi hắn ngỏm củ tỏi là được."

Tôi tức giận:

"Sao chị có thể nghĩ ra những điều kinh khủng như vậy chứ!”

“Hôn nhân là điều thiêng liêng, đàn ông dù có chơi bời bên ngoài đến đâu cũng sẽ quay về nhà!”

“Nhưng mà, cho công bằng, hắn chơi, em cũng chơi! Chồng em được nhiều người yêu thích như vậy, em là vợ, sao có thể không có ai theo đuổi chứ!"

6

So với một đám cưới hoành tráng, tôi lại mong chờ hơn khoảnh khắc được chung phòng với người ấy hơn.

Và hắn đã không làm tôi thất vọng.

Mọi thứ đều diễn ra rất tuyệt vời.

Nhưng mà...

Hắn hơi ít nói.

Lúc nào cũng ít nói.

Mới cưới ba ngày.

Hắn không đi làm.

Cả ngày chỉ ăn rồi ngủ.

Khi lên giường, tôi trở thành một đóa hoa trắng nhỏ bé bị chà đạp.

Thân xác tan nát của tôi khiến người ta nhìn vào xót xa.

Sau khi tỉnh lại, hắn chỉ ung dung cầm một cuốn sách cũ hoặc tờ báo cũ để đọc.

Thậm chí không buồn dành cho tôi một lời quan tâm.

Hóa ra hẹn hò cũng chỉ là ăn uống và xem phim.

Tất cả đều là những cuộc trò chuyện đơn giản.

"Muốn xem phim gì?"

"Uống trà sữa không tốt cho sức khỏe."

7

"Ăn cay không tốt cho dạ dày."

Bây giờ ngay cả những cuộc trò chuyện như vậy cũng không còn nữa.

Chỉ còn lại.

“Chúc ngủ ngon.”

“Ngày mai đi ăn cơm nhà bố mẹ.”

“Tối nay tăng ca, không về nhà ăn cơm.”

“Giúp tôi mang túi đựng tài liệu màu xanh trong phòng làm việc đến công ty.”

“Chuẩn bị quà cho nhà xxx, lão phu nhân nhà họ mở tiệc sinh nhật.”

Tôi cảm thấy mình như một công cụ.

Mặc dù trên giường cảm giác khá tốt.

Nhưng sau khi kết hôn, hắn đã đi làm.

Thậm chí còn không có tuần trăng mật.

Cha mẹ nói rằng, bây giờ dự án đang khởi công, mọi người đều rất bận.

Vợ nhỏ mới cưới, ở nhà một mình, quả là một điều kinh khủng.

Tôi lại không muốn đi làm.

Rồi chị tôi ném cho tôi một đường link.

"Bạch Sương Sương bí mật hẹn hò với người đàn ông bí ẩn tại khách sạn"

Nhìn vào bóng lưng người đàn ông, đây chẳng phải là chồng mới cưới của tôi sao?

Tôi trả lời chị tôi:

“Em không quan tâm hắn làm gì, chỉ cần biết là em sẽ luôn tha thứ cho hắn.

Chị có biết Trần Cẩm Ngôn của nhóm nhạc nam XX không? Em là fan của cậu ấy.

Em nhất định phải gặp thần tượng của mình để vỗ về trái tim cô đơn, trống rỗng và lạnh lẽo của em đây.”

Chị tôi: OK.

8

Trần Cẩm Ngôn đẹp trai rạng rỡ.

Ai gặp cũng cười.

Cậu ấy đời tư cũng rất sạch sẽ.

Chị tôi đã kiểm tra, vẫn chưa có ai.

Mới ra mắt chưa được bao lâu.

Người chồng lạnh lùng cùng bạn trai sói con nồng nhiệt, thay phiên nhau, cũng khá tốt ha.

Bạn trai sẽ an ủi tôi khi chồng tôi làm tôi buồn.

9

Trần Cẩm Ngôn đã được ký hợp đồng ngay lập tức với công ty giải trí của chị gái tôi.

Sau đó, tôi muốn đưa tiền hoặc tài nguyên cho cậu ấy đều thông qua tài khoản của chị gái tôi.

Nơi cậu ấy đang ở hiện tại cũng là một biệt thự dưới tên của chị gái tôi.

Hơn nữa, cũng không xa căn nhà chung của tôi và Từ Hành Chi lắm.

Nhà tân hôn ở lưng chừng núi.

Nhà cậu ấy ở dưới chân núi.

Thật quá đáng.

Ai mà lại đi ngoại tình phô trương như vậy chứ?

Hoàn toàn không hiểu nổi tại sao Từ Hành Chi lại tung tin tức đó ra.

10

Buổi tối, chồng tôi đi tắm.

Tôi nằm trên giường chơi điện thoại.

Trần Cẩm Ngôn đang kể cho tôi nghe chuyện thị phi trong làng giải trí.

Tôi nghe đến mức say sưa.

Cậu ấy lại hỏi tôi:

"Chị, muốn xem múi bụng không?"

Tôi nuốt nước bọt.

Rồi ảnh của cậu ấy được gửi đến.

Không chỉ có cơ bụng.

Mà còn là cơ bụng đọng nước.

Cậu ấy nói:

"Chị ơi, em nhớ chị quá, dạo này em không có nhiều thông báo, chị bao giờ đến thăm em?"

11

"Ngoan ngoan, chồng tôi vài ngày nữa sẽ đi công tác, lúc đó chị gái sẽ đến thăm em."

Chồng tôi nói hắn đi công tác ở thành phố S.

Bạch Nguyệt Quang của hắn, Bạch Sương Sương, cũng đang đóng phim ở khách sạn H.

Tôi lắc đầu thở dài.

Ai dễ tin người thì dễ bị phản bội.

Cửa phòng tắm bị mở ra.

Tôi vội vàng nhắn:

"Không nói nữa."

Rồi xóa cuộc trò chuyện.

Đăng xuất tài khoản phụ.

Rồi cầm lấy cuốn sách bên cạnh, vội vàng đọc.

Chồng tôi sũng nước bước đến bên tôi, lấy cuốn sách khỏi tay tôi:

"Vợ, chúng ta đi ngủ thôi."

Tôi dịu dàng gật đầu, e thẹn không dám nhìn hắn.

Cuối cùng lại bị hắn ép đọc.

Ôi.

May mắn cho tôi.

12

Cuối tuần này, chúng tôi sẽ về nhà bố mẹ ăn cơm.

Hắn sẽ đi công tác vào thứ Hai.

Tôi không thể kìm nén được sự mong đợi.

Đã hơi hồi hộp đến run tay rồi.

Thực ra, bí mật chút mới thú vị.

Tôi nói với chị gái:

“Chị cũng kết hôn đi, có hương vị khác đó.”

Chị trả lời: “? Đấu tranh giữa tiểu tam với tiểu tứ hả?”

“Lén lút ấy, vậy mới kích thích.”

Cô ấy không trả lời tôi nữa.

Tôi lướt Weibo.

Phát hiện Bạch Sương Sương đăng bài trên Weibo, nói rằng cô ấy đang bị ốm nhập viện và phải truyền dịch.

Tôi nhìn Từ Hành Chi đang nhắm mắt dưỡng thần, thấy hắn không xứng đáng tí nào.

Cuối cùng cũng lén lút đến Thành phố S.

Diễn trò "mỹ nhân bệnh tật".

Tôi không thể nhịn được, đành phải đăng nhập tài khoản phụ:

"Em yêu, dạo này em khỏe không?”

Chắc chắn là có hơi mệt mỏi rồi.

Ngay lập tức, Trần Cẩm Ngôn gửi một bức ảnh.

Luyện tập thể hình, những giọt mồ hôi lăn trên cơ bắp...

"Chị quan tâm em đến vậy, em làm sao nỡ để chị lo lắng được chứ."

Cậu ấy lại hào hứng gửi cho tôi thêm vài bức ảnh, nói rằng cậu ấy ở nhà không có việc gì, học nấu ăn, đợi tôi qua sẽ nấu cho tôi ăn.

Tôi đang định nhìn kỹ, thì xe đã đến nơi.

Từ Hành Chi cũng mở mắt ra.

Tôi vội tắt điện thoại.

13

Mẹ chồng vẫn nhiệt tình như ngày nào, kéo tôi nói chuyện rôm rả.

Người giúp việc nhận lấy hết đồ đạc trong tay chúng tôi.

Mẹ chồng kéo tôi lên lầu, tặng tôi một bộ trang sức.

Nhìn là biết ngay giá trị đắt đỏ.

Tôi xúc động đến mức rưng rưng nước mắt.

Mẹ chồng vỗ vai tôi:

"Hành Chi ấy mà, nó là đứa tham công tiếc việc, hai đứa con chẳng có nổi tuần trăng mật, trong lòng con chắc hẳn tủi thân lắm, mẹ biết hết cả. Nếu nó có làm gì không tốt với con, con cứ nói thẳng với nó hoặc nói với mẹ, mẹ sẽ đích thân mắng nó cho con."

Tôi hít hít mũi:

"Dạ, mẹ, con không sao đâu, con chịu bao nhiêu tủi nhục cũng cam lòng. Hành Chi tuy thường xuyên lạnh lùng với con, nhưng con đã quen rồi."

Mẹ chồng vỗ vai tôi đầy thương xót:

"Con thật đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn.”

14

Xuống cầu thang, Từ Hành Chi và bố hắn, một người cắm mặt vào điện thoại, một người đọc báo.

Tôi và mẹ chồng đi xuống.

Mẹ chồng tức giận:

"Hành Chi, nhìn con kìa, cuối tuần hiếm hoi, không biết dành thời gian trò chuyện với chúng ta mà chỉ biết ôm cái điện thoại hỏng bét đó chơi."

Bố chồng cũng không hài lòng, buông tờ báo xuống:

"Bố đã muốn nói với con từ lâu rồi, con nhìn xem, sau khi kết hôn, Giai Giai thường xuyên đến thăm ông bà già này, còn con thì bóng dáng cũng chẳng thấy đâu, con là chủ tịch nước à? Sao mà bận thế?"

Tôi vội vàng nói:

"Bố mẹ, đừng mắng anh ấy, đều là do con không tốt, là do con không chăm sóc anh ấy tốt, anh ấy ngày nào cũng tăng ca, quá mệt, nên mới không có thời gian đến thăm hai người."

Bố chồng nghe lại càng tức giận hơn:

"Con nhìn con bé Giai Giai ngoan ngoãn như thế nào, nhìn lại bản thân con xem!"

Từ Hành Chi cũng quá đáng.

Ước chừng là hắn đã nhìn thấy tin tức Bạch Sương Sương nhập viện.

Đã đến nước này rồi mà vẫn còn nhìn cái điện thoại hỏng bét đó.

Haha.

Khác với tôi, vừa đến nhà cổ đã lập tức nộp điện thoại.

Trông như không thích chơi điện thoại vậy.

Người này, thật thà quá.

Mọi thứ đều thể hiện ra ngoài

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play