Thiên Tai Thổi Mạt Thế Tới

Chương 159


3 tháng

trướctiếp

Hai người vội lùi lại, những người mới được cứu thì hoảng hốt hét lên. Mọi người nhốn nháo chạy về phía sau. Kiều Thanh Thanh nghe thấy tiếng mặt đất nứt ra, cát đất ào ạt trôi xuống biển. Cô và Thiệu Thịnh An tay trong tay chạy như điên không dám quay đầu lại.
Chạy được một đoạn họ mới dừng lại và xoay người. Phía trước vẫn có người đang chạy, khắp nơi đều là tiếng kêu la. Trong bóng đêm chỉ có ánh đèn thưa thớt. Sau mười năm thiên tai đèn pin đã trở thành vật quý hiếm. Ban đêm đột nhiên xảy ra chuyện nên rất nhiều người hốt hoảng đốt lửa, những người chạy trốn đụng phải các doanh địa khác khiến tình huống càng thêm hỗn loạn.
Thiệu Thịnh An thở phì phò rồi cầm đèn pin đeo trên cổ để chiếu sáng phía trước, giọng run run: “Ít nhất, ít nhất cũng sụp 10 mét.”
Kiều Thanh Thanh hít sâu một hơi: “Chúng ta về nhà thôi, cần phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Hai người thuận lợi về nhà và bắt đầu giục người nhà thu dọn hành lý.
Nghe động tĩnh ở bờ biển thế là mấy người ở nhà cũng thấy tay chân lạnh lẽo nhưng sinh sống trong mạt thế nhiều năm đã cho bọn họ kinh nghiệm phong phú. Bnj họ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh chờ vợ chồng Kiều Thanh Thanh về sau đó lập tức bắt tay vào việc. Vật tư được buộc lên xe ba bánh, cuối cùng chỉ còn hai cái lều trại. Kiều Thanh Thanh kiểm tra lại ba lô rồi phân phát cho từng người.
Vịt đều bị đuổi vào sọt tre. Sọt được chia làm hai tầng ngăn cách, mỗi sọt chứa được 10 con vịt trưởng thành. Cả đàn phân ra hai sọt còn đống vịt con và gà con Đại Bảo ấp ra thì chỉ cần một sọt là ổn. Đại Bảo không muốn chui vào sọt tre nên Kiều Tụng Chi cũng mặc nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp