Thiên Tai Thổi Mạt Thế Tới

Chương 141


3 tháng

trướctiếp

Đại Bảo giống như thần binh giáng xuống, cả người mang theo ánh sáng chói mắt.
“Đại Bảo! Ai u, đúng là Đại Bảo!” Kiều Tụng Chi mừng rỡ cười không khép được miệng và vội vàng mở ba lô lấy một bao bánh quy cho nó ăn. Không ngờ Đại Bảo lại không ăn mà quay đầu đi mổ cỏ dại mới mọc trên mặt đất.
“Không ngờ Đại Bảo vẫn còn sống, mẹ còn tưởng nó đã sớm bị người ta bắt vặt lông hầm rồi chứ!” Mẹ Thiệu vui vẻ đến độ vẻ bệnh tật cũng giảm đi 7-8 phần.
Mọi người nhiệt liệt hoan nghênh sự xuất hiện của Đại Bảo. Thời buổi này có thể đoàn tụ với người thân và bạn tốt đúng là một chuyện vui vẻ. Dù Đại Bảo là lương thực dự trữ thì việc có thể đoàn tụ sau tai nạn vẫn khiến người ta vui mừng.
“Chắc nó không đói bụng, nhìn bụng nó phình phình kìa.” Kiều Tụng Chi thử một chút, thấy Đại Bảo không mổ thế là bà sờ bụng nó. Với kinh nghiệm nuôi gà phong phú nên Kiều Tụng Chi vừa nói thế mẹ Thiệu đã thở nhẹ một hơi. Chờ Kiều Tụng Chi bế Đại Bảo lên đưa tới gần bà cũng duỗi tay sờ bộ lông bóng mượt của nó và cảm động nói: “Đại Bảo vẫn nhận ra chúng ta, có phải nó tới tìm chúng ta hay không?”
“Đại Bảo rất thông minh, nhất định là nó tới tìm chúng ta!” Ba Thiệu vui tươi hớn hở.
Kiều Thanh Thanh cũng sờ soạng hai cái. Con gà mái này cực kỳ có linh tính, trong trận động đất kia nó tự chạy trốn, tới giờ không những không bị người ta bắt giết mà còn nuôi chính mình cực tốt. Nó không hề gầy đi chút nào mà còn béo hơn lúc trước một chút. Cô lấy từ trong không gian một túi thức ăn chăn nuôi cho gà thế là nó không mổ cỏ cây trên mặt đất nữa mà hưng phấn đập cánh chạy về phía này ăn. Nó cứ thế ăn từng miếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp