Thiên Tai Thổi Mạt Thế Tới

Chương 117


3 tháng

trướctiếp

Gió mạnh cuốn cát bụi trên mặt đất lên và đảo lộn toàn bộ thế giới thành một nồi cháo hỗn độn. Dù hôm nay mặt trời vẫn mọc nhưng tầm nhìn không ngừng giảm xuống. Cát bụi trong không trung khiến ánh mặt trời khó mà chiếu xuống trái đất.
Những người sống sót nằm sấp trên mặt đất, dùng áo quần trên người che miệng mũi và nén cơn đói cầu nguyện thiên tai này sớm trôi qua.
Thiệu Thịnh An tìm được một cái xe hơi chỉ còn trơ phần đầu, không lốp, không cửa, bề ngoài rỉ sét loang lổ. Vừa chạm vào cái xe đã có tiếng giòn vang truyền tới, nhìn vào thì thấy ghế bên trong đã bị dỡ xuống. Nhưng thế này đã đủ khiến anh vui vẻ. Tuy cái xe rách nát này tứ phía lọt gió nhưng vẫn còn cái khung, ít nhất đỡ hơn so với nằm trên mặt đất không có gì che chắn.
Bọn họ hợp lực dịch phần đầu xe tới cạnh một đống phế tích rồi nhét thân xe che lỗ thủng lớn nhất trên bức tường. Tiếp theo họ nỗ lực nhặt ít gạch đá và gỗ vụn ném vào giúp tăng sức nặng cho phần đầu xe khiến nó không dễ bị gió thổi bay. Gỗ được dùng để lấp vào cửa sổ xe. Kính chắc gió phía trước có lỗ hổng thì không cách nào chặn được, chỉ có thể lấy chăn cấp cứu ra che lại.
“Ba mẹ lên trước đi!”
Ba mẹ Thiệu chen chúc bên nhau để chừa chỗ cho con mình ngồi. Thiệu Thịnh An ngồi lên và bắt đầu lục ba lô. Trong đó không có quần áo nhưng có năm cái chăn cấp cứu. Thứ này không tốn chỗ mấy lại cực kỳ có ích nên họ mới tích nhiều. Anh mở hai tấm chăn ra một đưa cho ba mình để ông cầm một đầu. Hai người dùng thân thể và tay chặn cái chăn lại miễn cưỡng ngăn cản gió cát bên ngoài. Ba người đồng thời thở ra một hơi.
“Nếu lát nữa lại động đất thì sao?” Mẹ Thiệu lo lắng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp