Editor: Bèo
Ngọn đèn vàng ấm áp vờn quanh những bức tường trong gian phòng, bốn phía đều sạch sẽ. Một đống kịch bản la liệt trên bàn. Vưu Ý ngồi trên ghế sofa cầm lấy lật qua lật lại phát hiện mấy cánh hoa nhài đã khéo khô, mùi hương rất nhẹ nhưng lại có thể khiến tâm tình người ta bình tĩnh lại.
Cô ấy thấy Khương Nại lấy ra mấy thứ chai lọ, hình như đều là thuốc để dùng lúc bị thương khi đóng phim, vừa hay có thể giúp cô ấy trị vết thương ở chân.
Nghĩ tới tình huống ban nãy, Vưu Ý nhỏ nhẹ xin lỗi: "Tôi đã nói với trợ lý rồi... là hiểu lầm, do tôi tự mình ngã".
Khương Nại cúi đầu, lúc nói chuyện dưới ánh đèn lông mi dài cong vút cũng không chớp lấy một lần: "Cô không bị thương đến gân cốt, bôi hai lần sáng tối là được rồi".
Lời này chính là mang theo ý muốn tiễn khách.
Vưu Ý lúng túng một lúc, trước khi cầm thuốc rời khỏi nói với Khương Nại: "Lần này cảm ơn cô, tôi sẽ giải thích rõ với mẹ".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play