Editor: Bèo
Beta: LinhNhi
Đôi môi Khương Nại ấm áp lại mềm mại, bờ môi miên man trượt từ cằm anh lên khóe miệng, phải cho đến khi bả vai run rẩy nằm trọn trong bàn tay anh thì cô mới phát hiện bản thân đang khóc, lông mi cong vút vấn vương những giọt lệ trong suốt.
Ngoại trừ yêu cầu khi đóng phim ra thì cô rất ít khi khóc thành bộ dạng này.
Loại tính cách bướng bỉnh, quật cường của cô giống như được nuôi dưỡng từ trong xương tủy. Cho dù nó có bị số phận chèn ép thế nào cũng không hề biến mất.
Đôi mắt Khương Nại chua xót, vô cùng thương tâm. Cô chật vật cúi đầu xuống, từng giọt nước mắt rơi xuống nền đất lạnh như băng.
Tạ Lan Thâm thấy cô khóc như vậy cũng không còn cách nào duy trì sự bình tĩnh thường ngày nữa. Anh ôm cô vào lòng, cánh tay dùng sức rất nhẹ, giống như sợ không cẩn thận làm thân thể mảnh mai kia vỡ vụn: "Anh đã từng nói anh ở đây, em muốn ở lại bao lâu cũng được".
Lịch trình công việc tối nay có thể hủy bỏ, mà không chỉ tối nay, tối mai cũng có thể hủy.
Với anh mà nói chỉ cần cô bằng lòng để lộ dù chỉ một chút tình cảm lưu luyến đối với anh thì điều đó đều quý giá hơn bất cứ chuyện gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT