Cánh cửa vừa được mở ra, xuất hiện trước mặt anh và cô chính là Diệp Tú Vi, trên tay bà ấy còn là nhóc tì Hàn Tử Kỳ đang khóc đến khan cổ. Vừa nhìn thấy con trai là Hàn Diệc liền muốn đem cửa đóng lại, nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn nhìn thì rất xót con trai, cũng nhanh tay bế lấy con trai của mình.
Khi này Diệp Tú Vi mới nói:
Vừa rồi mẹ không nghe thấy tiếng thằng bé khóc, tới khi mẹ về phòng liền thấy nó khóc rất lớn, làm mẹ sợ đến mức tim sắp rớt ra ngoài, mà ngặt một nỗi là mẹ dỗ mãi nó không chịu nín, đưa ai dỗ cũng không được... Nhuyễn à, phiền con rồi.Không sao đâu mẹ, mẹ cứ nghỉ ngơi đi, Tử Kỳ để con dỗ là được rồi.Diệp Tú Vi cũng chỉ gật đầu rồi đi về phòng của mình, bận rộn cả một ngày khiến cho lưng của bà ấy cũng sắp rã ra rồi.
Còn Nhan Tiểu Nhuyễn ôm con trai đi vào phòng, còn nhìn thấy sự ấm ức không vui của Hàn Diệc nữa chứ, cô nhìn anh, lại nói:
Sao anh nói thằng bé muốn ngủ với mẹ?Rõ ràng vừa rồi thằng nhỏ đó đã hứa với anh rồi mà. •Nhan Tiểu Nhuyễn thở dài một tiếng, sau đó lại phải bế con trai đi lên giường, đặt thằng bé nằm xuống bên cạnh chỗ của cô, lúc này Hàn Diệc còn định nói gì đó, nhưng cô lại lắc đầu.
Vốn dĩ anh còn tưởng bản thân sẽ sinh ra được một đồng minh, hóa ra bây giờ lại lòi ra một kẻ ngán chân anh thì có, cái tên giấy khai sinh này còn dám lên mặt với giấy kết hôn cơ đấy! Hàn Diệc bây giờ thật sự muốn tét mông nó quá đi!
Nhìn qua thằng bé vẫn ôm chặt Nhan Tiểu Nhuyễn mà ngủ, cho thấy rằng đêm nay không làm nên cơm cháo gì rồi, anh đành phải lấy quần áo rồi đi vào nhà vệ sinh để tắm rửa vậy. Nhan Tiểu Nhuyễn xót con nhưng cũng thương chồng lắm chứ, nhìn xem anh đã cực khổ thế nào suốt thời gian qua, bây giờ lại còn bị chính con ruột phá đám nữa chứ, thấy cũng tội... Mà thôi cũng kệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT