Ngày hôm sau, đầu Tống Phổ vẫn còn đau, thân thể cũng không thoải mái nhưng vẫn nhớ được chuyện xảy ra đêm qua.
Cậu hừ trong lòng một tiếng, nghĩ: Hôm qua dẫu có là kẻ ngu cũng nhìn ra tên hoàng đế chó kia muốn chuốc say cậu, sao cậu có thể không chuẩn bị?
May mà Đam Đài Dập chỉ thấy cậu uống nửa bình chưa say, chắc là cũng không biết tửu lượng của cậu sâu cạn đến mức nào. Nhưng Đam Đài Dập luôn lừa cậu, cậu cũng không biết đối phó thế nào, sợ lộ ra sơ hở, việc nhắc đến chuyện nằm chung giường hôm đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tất nhiên cậu cũng không yếu ớt đến mức đó, bị hắn cọ cọ giữa chân đã rách da nhưng nhắc tới cũng khiến tên hoàng đế chó kia lúng túng, làm như vậy mới đạt được mục đích khiến hắn không tra hỏi nữa.
Hắn dễ bị cậu lừa như vậy cũng khiến cậu cảm thấy may mắn, vì vậy tâm trạng cậu rất sáng sủa.
Cậu gọi Đèn Lồng đến chuẩn bị nước nóng để tắm, vì ở cùng viện với Đam Đài Dập nên người trong bếp rất nhanh mang tới.
Đèn Lồng ở ngoài bình phong nói chuyện với cậu: “Thiếu gia, có cần nô tài chà lưng cho thiếu gia không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT