Đàm Đài Dập nói vậy, Tống Phổ không nghĩ quá nhiều, chỉ tưởng hắn muốn nghe thêm những lời khen ngợi mình, bèn ngạc nhiên trước mức độ tự luyến của hắn. Chỉ là cậu tự cảm thấy những lời khen ngợi của mình không đến mức khiến hoàng đế lưu luyến không rời, vì vậy lại có chút nghi hoặc. 
Nhưng Tống Phổ cũng đã từng gặp qua những người tự tin và tự luyến như Đàm Đài Dập, tự cho rằng mình hiểu rõ tâm lý của loại người này, nghi hoặc vừa xuất hiện, đã tan biến ngay lập tức. 
Đàm Đài Dập thả cằm Tống Phổ ra, tiếp tục nói: “Nhưng thân thể của Tống khanh còn chưa khỏe, đợi dưỡng tốt rồi, hẵng đến hầu hạ cô tiếp.” 
Tống Phổ tỉnh lại, cẩn thận hỏi: “Bệ hạ, không để ý thần nói lời mê sảng khi say rượu?”
Đàm Đài Dập hơi híp mắt: “Tống khanh nhất thời lỡ lời, cô có thể coi như chưa nghe qua, nhưng nếu có lần sau, cô sẽ không tha.” 
Tình cảnh rối rắm mà bản thân đã lo lắng bao lâu lại dễ dàng được giải quyết như vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng căng thẳng và sợ hãi của Tống Phổ cũng yếu đi nhiều. 
Cậu hành lễ trên giường với Đàm Đài Dập, nói: “Bệ hạ nhân hậu, thần không gì so bì được, ngày sau tự nhiên phải cẩn thận lời nói, tuyệt đối không đụng đến rượu.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play