Vào mùa đông, trên màn hình LED của các con phố đã bắt đầu xuất hiện hình ảnh của Đam Đài Dập. Thậm chí ở lối vào và ra của tàu điện ngầm cũng xuất hiện poster lớn của Đam Đài Dập. Gương mặt hắn gần như phù hợp với gu thẩm mỹ của mọi người, ngay cả người nước ngoài cũng không thể không dừng chân trước poster.
Cũng không lạ khi Đam Đài Dập nổi tiếng rất nhanh, tốc độ nổi tiếng gần như đã đến mức khó tưởng, chỉ trong vòng nửa năm đã có một lượng fan rất đáng kể. Vì nổi tiếng nên thời gian gặp nhau giữa hắn và Tống Phổ ngày càng ít đi. Tống Phổ vẫn còn là sinh viên nên cũng chỉ có thể trở về trường để học.
Thành tích học tập của Tống Phổ khá tốt, năm nhất và năm hai đều giành học bổng, nhưng học kỳ này vì nhiều lý do, việc học sa sút rất nhiều, thi cử cũng suýt rớt. Sự khác biệt quá lớn này khiến bạn cùng phòng Ngô Số không khỏi nói: “Lão nhị, theo đuổi thần tượng phải điều độ, đừng quá mê muội.”
Từ khi Tống Phổ mê mẩn idol tên Đam Đài Dập, ngoài thời gian lên lớp, gần như không ai nhìn thấy cậu. Tống Phổ biết Ngô Số lo lắng cho cậu, nhưng chuyện giữa cậu và Đam Đài Dập không thể nói với người khác nên cậu chuyển đề tài hỏi: “Năm nay nghỉ đông cậu có về nhà không?”
Gia đình Ngô Số cũng khá phức tạp, bố mẹ đã ly hôn từ lâu, mỗi người đều có gia đình riêng, trước đây còn có bà nội chăm sóc hắn, nhưng giờ bà nội cũng không còn, hè và đông cậu ta thường tìm công việc làm thêm trong thành phố. Ngô Số cười nói: “Về chứ, về quê, ít nhất ở quê còn có bạn bè, nếu ở lại đây thì thật là cô đơn.”
Lại hỏi Tống Phổ: “Cậu cũng về nhà chứ?”
Tống Phổ gật đầu, đùa: “Nếu mình không về, ba mình sẽ đánh gãy chân mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play