Tống Phổ bỏ tay ra, giận nói: “Bệ hạ cũng không kén chọn quá nhỉ? Mu bàn tay của thần có gì tốt mà liếm, ngài không sợ dơ sao?”
Đam Đài Dập lại nhân cơ hội khi cậu giận, chặn môi cậu lại.
Tống Phổ: “……”
Tống Phổ đánh vào ngực hắn, cũng không thể thoát ra, sức lực không lớn bằng hắn, dần dần không giãy dụa được nữa, bị Đam Đài Dập hôn một lúc lâu, mới được buông ra, “Tống khanh đừng giận, giận rồi sẽ già.” Đam Đài Dập hạ giọng nói.
Tống Phổ nói: “Bệ hạ còn biết thần đang giận sao.”
Đam Đài Dập không tự tin di chuyển ánh mắt, chỉ một lát, lại quay lại nhìn Tống Phổ, khó tránh vài phần oan ức, “Cô đã xin lỗi rồi, Tống khanh nếu vẫn còn giận, không khỏi quá nhỏ mọn rồi.”
Tống Phổ nói: “Bệ hạ chưa bàn với thần đã nói chuyện lập hậu với gia đình thần, bệ hạ nếu cảm thấy xin lỗi là có thể nhẹ nhàng bỏ qua thì thần cũng không có gì để nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT