Đam Đài Dập cau mày: "Tống khanh đây là có ý gì?"
Tống Phổ nói: "Chính là ý thần nói đó. Bệ hạ dùng cái này, so với để thần dùng miệng phục vụ bệ hạ sẽ thoải mái hơn."
Đam Đài Dập cuối cùng cũng hiểu ra, "……Tống khanh là muốn cô——"
Hắn nói không nổi nữa, tức giận nhưng lại nghĩ đến Tống Phổ còn đang bệnh, không dám lớn tiếng, nén giọng nói: "Thật vô lý, cô từ khi nào lại rơi vào tình cảnh phải dùng đồ vật như thế này. Cô đã nói rồi, Tống khanh sức khỏe quan trọng, cô lại không vội, Tống khanh cần gì dùng thứ này để ứng phó với cô."
Tống Phổ muốn nói, lại ho khan lên. Đam Đài Dập vừa tức vừa bực, vươn tay giúp cậu thuận khí, ép cậu nằm xuống giường, đắp chăn lên: "Tống khanh muốn làm cô tức chết sao?"
Tống Phổ nằm xuống, ho vài tiếng mới nói: "Thần là nghiêm túc, bệ hạ đã không đợi được, thần đành sớm chuẩn bị lễ trọng này, đêm qua còn mời thợ thủ công đến gắn lên đó ngọc trai đá quý, rất hợp với thân phận tôn quý của bệ hạ."
Đam Đài Dập tức giận nói: "Dù gắn vàng đính ngọc, dù hợp với thân phận của cô thế nào, cô cũng không cần!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT