Tống Phổ cười lạnh trong lòng: “Bệ hạ thật sự không muốn sao?"
Đam Đài Dập không kiềm được mà liếc nhìn cậu mấy lần, bình tĩnh nói: “Cô đã nói rồi, cô ngày đêm lo liệu chính sự, hoàn toàn không có thời gian bận tâm đến chuyện này với Tống khanh."
Tống Phổ đáp: “Nếu đã vậy, thần không làm phiền bệ hạ nữa, thần nhớ ra ở nhà còn mẹ đang đợi thần về ăn cơm, bệ hạ có thể cho thần trở về không?"
Đam Đài Dập nheo mắt: “Cô đã bảo ngươi dùng bữa ở trong cung, giờ lại nói muốn về nhà?"
Tống Phổ nói: “Vừa rồi, bệ hạ còn nghĩ thần có tâm trạng ở lại cung sao? Thần phải về giải thích với cha mình, kẻo ông nghi ngờ."
Đam Đài Dập nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Nếu đã vậy, cô cho phép Tống khanh trở về."
Tống Phổ bắt đầu mặc quần áo, Đam Đài Dập nhìn thấy, đôi mắt vàng kim lóe lên ánh sáng kỳ lạ, cổ họng không tự chủ mà nuốt khan vài cái, cẩn thận nói: “Cô tuy ngày đêm lo liệu chính sự, nhưng Tống khanh cũng biết sắt tốt phải dùng làm dao."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play