Cơn giận của Đam Đài Dập không dễ nguôi ngoai. Tống Phổ khuyên can, nhưng càng làm Đam Đài Dập thêm tức giận. Hắn chế giễu: “Tống khanh thường xuyên nói giúp nữ nhân đó, phải chăng vì thương tiếc hương sắc?”
Lại nói: “Tống khanh đùa giỡn với Cung Vương, cô cũng đâu để ý. Lần này Tống khanh đừng cản cô! Nữ nhân đó quá rảnh rỗi! Cô sẽ tìm việc cho bà ta làm!”
Nói xong, hắn kéo Tống Phổ định đi ra cửa.
Nhưng hắn đang giận dữ, lực tay không kiềm chế được, lại khiến Tống Phổ đau. Nghe Tống Phổ rên lên, lý trí của Đam Đài Dập mới trở lại một chút, lập tức buông tay: “Tống khanh thật yếu đuối! Cô chưa dùng sức mà!”
Tống Phổ giận dữ nói: “Tay thần đã đỏ cả rồi!”
Cậu đưa tay ra trước mặt Đam Đài Dập, bàn tay trắng nõn thực sự bị nắm đến in dấu đỏ.
Đam Đài Dập bỗng nhiên thấy áy náy. Hắn nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Tống Phổ, kéo lại gần, cúi đầu hôn nhẹ lên dấu đỏ trên mu bàn tay, nói: “Cô hôn rồi, Tống khanh sẽ không đau nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play