Tương Vương nhìn chằm chằm bóng lưng hạ nhân nhanh chóng chạy xa, trong lòng chỉ có một ý niệm: Quay đầu sẽ xử chết tên nô tài ngu xuẩn này, hắn mới là chủ nhân Tương Vương phủ, đám hỗn trướng này rốt cuộc nghe ai?
Hắn lại quên mất nhân chi thường tình của con người: Sau khi một người gặp phải một chuyện khiếp sợ gì đó, người đang trong cơn ngơ ngác thường thường sẽ mất đi sức phán đoán, lúc này nếu vị tôn giả đưa ra yêu cầu, tám chín phần mười sẽ thành thật làm theo.
Kinh thành gần đây coi như thái bình, nháo đến Thuận Thiên Phủ đều là một ít việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, không phải hán tử Trương gia vụng trộm với vợ Lý gia, thì chính là chó Vương gia nuôi khiêu khích cắn chết ngỗng của Triệu gia, Chân Thế Thành cả ngày nghe mấy chuyện này nhàm chán đến ngủ gật.
Hôm nay thời tiết không tồi, Chân Thế Thành xử lý xong sự vụ rườm rà liền ngồi ở bên cửa sổ híp mắt phơi nắng, một người nha dịch vội vàng tiến vào bẩm báo: “Đại nhân, có vụ án!”
Chân Thế Thành bỗng nhiên trợn mắt, mắt bốc tinh quang: “Có án?”
Nha dịch vội vàng gật đầu: “ Người của Tương Vương phủ tới báo quan, nói ở giếng hoang của Vương phủ phát hiện một bộ thi cốt!”
Chân Thế Thành đứng bật dậy, gấp giọng nói: “Mau dẫn người báo án vào đây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play