Nhị Ngưu nhả miệng ra, Lỗ Vương cảm động muốn khóc, cảm động xong, lại vì chính mình cơ trí mà cảm thấy đắc ý.
“Thất đệ, ngươi nhìn xem, ta đoán không sai chứ?”
Úc Cẩn suýt nữa bị vẻ đắc ý khó nén của Lỗ Vương chọc cho bật cười, gắng xụ mặt gật đầu: “Ngũ ca thật sự liệu sự như thần.”
Lỗ Vương lập tức nhìn đệ đệ này vô cùng thuận mắt, cười vỗ vỗ cánh tay Úc Cẩn: “Vậy đi thôi.”
Úc Cẩn lắc đầu: “Chúng ta đi thăm Bát đệ còn mang theo chó, không thích hợp lắm đi?”
“Sao lại không thích hợp?” Lỗ Vương nghe thế không vui, “Nhị Ngưu là chó bình thường sao? Nó chính là chính tứ phẩm mệnh quan triều đình, cùng đi thăm Bát đệ với chúng ta không thể thích hợp hơn.”
Lão Thất đúng là đứng nói chuyện không đau eo, cũng không nhìn xem với tình huống trước mắt không mang theo Nhị Ngưu có được hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play