Hoàng Hậu thấy Cảnh Minh Đế tức giận đến không nhẹ, vươn tay nhẹ nhàng vỗ lưng ông, ôn nhu khuyên nhủ: “Hoàng Thượng chớ có tức giận hại thân, Thục Vương còn trẻ, hôm nay không khí lại tốt, mê rượu cũng là có……”
Nghĩ đến trò hề của Tương Vương, Hoàng Hậu lòng còn sợ hãi.
May mắn Hoàng Thượng lúc ấy không phạm hồ đồ, nếu như đem Tương Vương cho bà ghi dưới danh nghĩa —— bà vẫn là tuổi già cô đơn lãnh cung thì hơn.
Cảnh Minh Đế nghe xong Hoàng Hậu khuyên lại càng tức hơn, quơ lấy trà cổ ném xuống đất, cả giận nói: “Hắn uống rượu, người khác cũng uống rượu, tại sao không thấy người khác uống nhiều cởi truồng chạy?”
Đường đường hoàng tử ở trên tiệc mừng thọ của Thái Hậu cởi truồng chạy, Cảnh Minh Đế đã có thể đoán được sau khi lan truyền ra ngoài hoàng thất sẽ bị chê cười như thế nào.
Hoàng Hậu nhớ tới vài tiếng “Mẫu hậu” tê tâm liệt phế của Tương Vương trong lòng một trận khó chịu, mím môi khẽ thở dài: “Tương Vương có lẽ là có tâm sự đi.”
Khuyên Hoàng Thượng tắt lửa? Đương nhiên sẽ không, bà giờ phút này chỉ muốn lửa cháy đổ thêm dầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT