Lời này của Úc Cẩn có thể nói là âm vang hữu lực, nói năng có khí phách, Khương Tự lại không cho mặt mũi cười rộ lên.
“Cười cái gì? Lẽ nào cảm thấy ta chỉ biết khoe khoang ngoài miệng?” Úc Cẩn bất mãn bị tức phụ chê cười.
Khương Tự ngừng cười: “Chúng ta phu thê một lòng, quyết tranh hơn thua với những người đó không sợ cái gì, chỉ là chàng nói dùng tốc độ nhanh nhất lên làm Thái Tử, có phải có hơi nóng vội hay không?”
Tấn Vương bị sung quân thủ hoàng lăng, tiền Thái Tử phạm thượng bị ban chết, trước mắt vị trí trữ quân bỏ trống, đang bị người có tâm gắt gao nhìn chằm chằm, mà Cảnh Minh Đế chỉ sợ sẽ không dễ dàng cho ra quyết định.
Đoạt đích, luôn là quá trình dài lâu mà tàn khốc.
Úc Cẩn cười nhạo: “A Tự, nàng đây là xem thường ta rồi. Nàng nhìn đám người lão Tứ với lão Lục đi, nhìn chằm chằm vị trí trữ quân đến chảy nước dãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ còn tự cho là cẩn thận, ha hả, đó là cẩn thận sao? Đó là ngu! Nếu muốn thủ thắng, tính toán quá nhiều cũng không có rắm dùng, bắt lấy mấu chốt mới là quan trọng nhất.”
Khương Tự bị thần thái tự tin của đối phương lây nhiễm, bất giác mỉm cười: “A Cẩn, vậy chàng nói xem cái gì mới là mấu chốt?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT