Khương Tự bình tĩnh đứng ở tại chỗ, hốc mắt nóng lên, nước mắt không khống chế được chảy ra.
Trước mặt người ngoài nàng không muốn khóc, nhưng có câu nói gọi là vui đến phát khóc, há là lý trí có thể khống chế.
Vị huynh trưởng vốn dĩ nhận định đã chết trận lại đang sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt, niềm vui sướng to lớn đủ để bao phủ cả người nàng.
Hoa trưởng lão nhẹ nhàng khụ một tiếng: “A Hoa, đi thôi.”
Khương Tự không nhúc nhích.
Hoa trưởng lão đè thấp giọng: “A Hoa, ngươi nói gặp được người liền đi.”
Khương Tự đè đè khóe mắt, thanh âm nghe đã khôi phục bình tĩnh: “Nhưng ta không thể xác định người nằm ở nơi đó có phải huynh trưởng ta hay không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play