Thiếu niên lang trước mắt dung mạo tú mỹ, dáng người đĩnh bạt, một bộ khoan bào màu xanh nhạt lấy bạch ngọc làm đai lưng, khóe mắt bờ môi treo ý cười nhàn nhạt, chẳng sợ đứng bất động ở nơi đó cũng thành phong lưu, chỉ sợ ngoài bảo nhi duyệt vô số người ra, chớp mắt thoáng nhìn đều khó có thể phát hiện thân phận nữ nhi gia của nàng.
Bảo nhi vừa đáng tiếc vừa tức giận: Một nữ tử phẫn thành nam nhân bộ dáng còn đẹp hơn cả tuyệt đại đa số ân khách lên hoa thuyền tiêu sái, này không phải xát tim* ( kiểu như xát muối vào tim) sao.
Xát tim liền xát tim đi, hỏi xong chuyện rồi không nhanh nhanh chạy lấy người đi còn muốn cùng đầu bài uống trà, không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề gốm sứ*?
( Đây là một câu tục ngữ của người trung quốc ý chỉ đừng tùy tiện nói ra việc mình không làm được.)
Bảo nhi lặng lẽ bĩu môi, theo sau vung khăn hương: “Thật là không khéo, hôm nay Oanh Oanh cô nương của chúng ta có khách quý.”
Nói tới đây, bảo nhi đắc ý xoa xoa hoa lụa bên tóc mai.
Yến Xuân ban của các nàng xác thật không lớn, hoa thuyền so ra kém hoa thuyền rộng rãi hoa lệ đứng đầu sông Kim Thủy, hoa nương cũng kém xinh đẹp hơn người ta, vì thế bình thường tới Yến Xuân ban tiêu khiển đều là một ít khách nhân cấp độ không cao lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play