Tiêu thị lúc này đang ở trong một căn phòng thấp bé nhỏ hẹp, trên xà ngang nóc nhà còn có thể nhìn thấy từng tảng gỗ mục bị sâu mọt gặm, trên tường có một cái cửa sổ cao chót vót dù có nhón mũi chân cũng chẳng nhìn thấy bên ngoài.
Dưới chân là rơm rạ khô vàng, chân tường chất đống củi cao tuốt, một cỗ mùi mốc nhàn nhạt lượn lờ ở chóp mũi.
Tiêu thị nhìn chằm chằm đống củi kia một hồi lâu, mới chợt tỉnh ngộ: Chỗ này ấy thế mà là một gian phòng chứa củi!
Là ai bắt bà ta nhốt vào trong phòng chất củi?
Cướp tiền sao? Nếu là thế, sao lại chẳng có ma nào tới tìm bà ta nói chuyện? Tiêu thị có tự tin, vô luận đối phương muốn bao nhiêu, chỉ cần Bá phủ lấy ra được tất nhiên sẽ cho, bà ta dù sao cũng là mẫu thân của ba đứa con, mẹ chồng có tính toán mấy cũng sẽ không bỏ mặc.
Nếu là cướp sắc...... Tiêu thị hoảng sợ sờ soạng mặt mình.
Bà ta hiện giờ vẫn chưa tới u bốn mươi, xưa nay bảo dưỡng thích đáng, ngẫm lại thì cũng không phải không có khả năng này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play