Biểu tình chắc chắn của Khương Tự làm trong lòng Tô Thanh Tuyết bồn chồn,dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, không tự giác cắn cắn môi.
“Nhị biểu muội không dám thề, như vậy ta có thể lý giải ngươi là chột dạ hay không?” Khương Tự không chút khách khí ép hỏi một câu.
“Ai chột dạ?” Tô Thanh Tuyết cao giọng phản bác.
Khương Tự cười cười: “Như vậy Nhị biểu muội có dám thề?”
Tô Thanh Tuyết lấy lại bình tĩnh, ráng chống đỡ nói: “Ta đã phát thề rồi, vì sao còn phải phát thề lại lần nữa? Ở đây nhiều người như vậy, Tự biểu tỷ cứ cố tình nhằm vào ta, lẽ nào bởi vì ta chỉ là một thứ nữ bé nhỏ không đáng kể? Mẫu thân cũng đã tha thứ không làm khó dễ một thứ nữ như ta, Tự biểu tỷ có lập trường gì mà làm như vậy?”
Tô Thanh Tuyết nói năng có khí phách, than thở khóc lóc, thoạt nhìn ủy khuất không thôi, ngược lại làm không ít người ở đây cảm thấy hành vi của Khương Tự có chút quá phận.
Khương Tự hồn nhiên không thèm để ý những ánh mắt đó, mặt mày tinh xảo toát ra vài phần kinh ngạc: “Hiện tại là muốn tìm ra hung thủ hại chết Nhị biểu đệ, nhị biểu muội nhắc đến chuyện đích nữ, thứ nữ để làm gì? Ở đây nhiều người như vậy ta chỉ hỏi mình ngươi, còn không phải là bởi vì chỉ có khăn tay của ngươi xuất hiện ở trong Triêu Dương đình sao? Nhị biểu muội sẽ không cho rằng ngươi nói một câu khăn vừa khéo bị gió thổi tới đó, là có thể hoàn toàn tẩy thoát hiềm nghi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT