“ Chân đại nhân quang lâm hàn xá, khiến hàn xá bồng tất sinh huy*.” Trường Hưng hầu thái độ rất là thân thiện, nhưng trong lòng thì lại khó chịu.
(* Nhà tranh phát sáng, rực rỡ, lời khách sáo thường dùng khi có khách quý đến)
Chân Thế Thành là Thuận Thiên phủ Doãn, trọng thần triều đình, hắn tự nhiên phải cho đủ mặt mũi, nhưng mà hai người xưa nay không qua lại, một kẻ tra án chạy đến phủ hắn làm cái gì?
Những kẻ đó thích nhất bắt bóng bắt gió, Chân Thế Thành vừa đến một chuyến như vậy, quay đầu còn chưa biết lời đồn sẽ truyền ra cỡ nào.
Chân Thế Thành cười lên: “ Hầu gia khách khí rồi, ta mới vào kinh liền gặp phải vụ án huynh trưởng của Dương Phi chết bất đắc kỳ tử, bởi vì muốn hiểu rõ một vài tình huống, mới mạo muội đến đây bái phỏng Hầu gia.”
Trường Hưng hầu nghe xong càng phiền hơn.
Vụ án ‘Dương Quốc cữu’ chết bất đắc kỳ tử thì có liên quan gì đến Trường Hưng Hầu phủ bọn hắn? Thật sự là xúi quẩy!
“ Không biết Chân đại nhân muốn hiểu biết tình huống ra sao?” Ý cười bên miệng Trường Hưng Hầu bất giác thu lại.
Chân Thế Thành để chén trà xuống bàn, đứng dậy: “Trong phòng oi bức, như vậy đi, Hầu gia, chúng ta tùy tiện đi ra ngoài một chút đi, vừa đi vừa nói.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT