Bảo Chu Diễn gọi mẹ kế của mình là chị, thì chắc chắn đây là một khó khăn không nhỏ.
Cậu thật sự không làm được, đao đặt ngay cổ cũng không thể gọi được. Cũng không biết là do cảm xúc quá mơ hồ hay là do chạy trên đường nhanh quá, cậu cong eo xuống bắt đầu ho liên hồi. Dọa Khương Tân Tân còn có Edwin hết hồn. Cũng bởi vì Chu Diễn đột nhiên ho khan như thế nên Edwin cũng quên mất chuyện này, chờ sau khi Chu Diễn bình tĩnh trở lại thì trên gương mặt bị phơi nắng làm đen đi cũng đỏ nổi thêm tầng ửng đỏ.
Chu Diễn âm thầm liếc mắt nhìn Khương Tân Tân một cái.
Khương Tân Tân bỗng hiểu được "Dụng tâm khổ sở" của cậu, tiến lên nói: "Edwin, bên kia còn chờ chúng ta đến họp đấy."
Edwin mới sực nhớ ra nhưng lại không yên tâm, dặn dò Chu Diễn một câu: "Cho dù là về công ty hay về nhà, cậu vẫn nên gọi xe đi hết bao nhiêu thì nói lại với tôi. Tôi thấy chắc cậu mệt lắm rồi đó."
Chu Diễn cũng rất có cảm tình với anh Lý này.
Bây giờ trong công ty cậu có thể tiếp xúc với hầu hết mọi người, nhưng để nói chuyện hợp thì vẫn chỉ có anh Lý này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play