Di động Khương Tân Tân rung lên không ngừng nhưng cô lại chẳng thấy phiền chút nào, danh bạ trên Wechat của nguyên chủ cũng chẳng có mấy người, có thể ồn ào thế này ngoại trừ nhóm biệt thự Sâm Lâm, thì chỉ còn hội phụ huynh học sinh, cô cầm di động nhìn thử, quả nhiên trong nhóm của hội phụ huynh đã có một vị phụ huynh đại diện mọi người đứng ra nói: [@ Dì Chu Diễn, bà Chu à, có thể cô còn chưa biết, trước kia chúng tôi đã bàn bạc xong hết rồi, ai làm hội trưởng thì chúng tôi cũng không để người ấy làm không công, lẽ ra, chúng tôi nên mua chút quà để bày tỏ tấm lòng của mình, nhưng mà thứ nhất là chúng tôi không biết cô thích gì, thứ hai là thật sự cũng không có nhiều thời gian mua sắm lắm, hay là chúng tôi cứ chuyển khoản thẳng sang cho cô, cô thấy có được không?]
Vào nhóm chat của hội phụ huynh này phải đổi tên, trong đấy đều là ba của ai, mẹ của ai, cô suy nghĩ một hồi thì đổi tên thành dì Chu Diễn.
Như thế cũng sẽ có thể ngăn người khác xấu hổ gọi cô là mẹ Chu Diễn.
Dù Khương Tân Tân có yêu tiền như mạng đi nữa nhưng đương nhiên cô sẽ không biểu lộ rõ ra ngoài, như thế rất không hợp với giá trị con người cô, huống chi bây giờ trên đầu còn mang theo thân phận bà chủ nhà giàu có, nếu để ý tiền bạc nhiều quá đương nhiên sẽ làm giảm giá trị của mình.
Cô suy nghĩ, sau khi cân nhắc đắn đo một hồi thì nhắn trả lời: [@ Mọi người, đều là phụ huynh với nhau cả sao tôi có thể không biết xấu hổ mà nhận tiền của mọi người chứ, quà thì càng không cần, miễn là bọn nhỏ tốt hơn một chút, mệt chút cũng không sao cả nhưng mà tôi lại không có kinh nghiệm, tình huống thế nào thì mọi người đều biết rồi, tôi cũng không biết mình có thể đảm nhận chức hội trường này được bao lâu, nhưng mọi người yên tâm, chỉ cần tôi còn làm thì nhất định sẽ nghiêm túc phụ trách, mọi chuyện đều sẽ suy nghĩ cho bọn nhỏ!]
Thân là bà Chu, những người này đều chắc chắn cô không thiếu tiền, cũng chướng mắt chút tiền này.
Nhưng cô là Khương Tân Tân, tất cả tài sản chỉ có 200 ngàn, hơn nữa sau khi mở cửa hàng có thể trở về con số âm, 450 ngàn này, Khương Tân Tân rất muốn có.
Đột nhiên Khương Tân Tân lại nghĩ đến một câu, đứng lên và làm lại lần nữa.
Đại khái chính là trạng thái của cô bây giờ, cô đã bày tỏ bản thân mình không cần tiền, vừa để cho mấy phụ huynh đó khóc lóc, la hét muốn đưa tiền cho cô, sau đó cô không còn cách nào khác đành phải nhận lấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play