Khương Tân Tân cũng không quan tâm bây giờ có phải là thời gian nghỉ trưa không, từ trong ký túc xá lao thẳng đến ký túc xá nam.
Bây giờ cô không có điện thoại, Chu Diễn cũng không có. Lúc đầu cô còn tính nhờ dì quản lý ký túc xá gọi Chu Diễn ra giùm, nhưng còn chưa chuẩn bị xong tâm lý, thì liếc mắt đã thấy Chu Minh Phong đi đến chỗ cô. Cô cảm thấy vô cùng vui vẻ, vội vàng chạy đến trước mặt anh, trong ánh mắt kinh ngạc của anh, dùng một loại giọng nói vô cùng quen thuộc nói: "Chu Minh Phong, anh giúp em kêu Chu Diễn xuống đi."
Giọng nói vô cùng tự nhiên.
Đầu tháng chín trời vẫn rất oi bức, nhất là sau giờ trưa, một chút gió cũng không có.
Khương Tân Tân mặc một chiếc váy bằng vải bông giặc đến bạc màu, làn da trắng nõn cả người như phát ra ánh sáng.
Ánh mắt cô trong suốt vô cùng linh hoạt, bị cô nhìn chăm chú như thế từ sâu trong lòng của Chu Minh Phong lại sinh ra một loại cảm giác không thể nói rõ thành lời.
Có lẽ đứng quá gần nhau, nên anh có thể ngửi thấy được mùi hương trên người cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT