Cảnh Xuân Tươi đẹp

Chương 92: Văn Thám Hoa, Võ Trạng Nguyên


6 ngày

trướctiếp

Tống Trì đến cũng vội mà đi cũng vội.
Hạnh Hoa đứng dưới mái hiên nhìn Đoan Vương Điện hạ bị gió tuyết làm mờ bóng lưng. Chờ Ngu Ninh Sơ đi ra, nàng khó nhịn tò mò hỏi: “Cô nương, Điện hạ tìm ngài có chuyện gì vậy?”
Tuyết lớn như vậy, nếu Điện hạ vì muốn cầu cô nương hồi tâm chuyển ý thì thời gian ngồi lại cũng quá ngắn, đến ngay cả chén trà cũng chưa kịp uống. Còn nếu không phải đến cầu thân thì có đại sự gì gấp gáp mà Vương gia phải mạo hiểm đội tuyết đến nói vài ba câu rồi đi?
Hạnh Hoa một tay cầm đèn, ánh mắt chăm chăm nhìn chủ tử.
Ngu Ninh Sơ đội mũ trùm, cổ áo lông cáo bồng bềnh cùng ánh đèn mờ nhạt vừa vặn che giấu khuôn mặt ửng đỏ của nàng. Trong lòng còn đang rung động vì hơi thở ấm áp của hắn, cũng vì câu nói kia của hắn.
Gió lớn cuốn bông tuyết dưới mái hiên rơi xuống, Ngu Ninh Sơ không trả lời câu hỏi của Hạnh Hoa, một bên đi dọc theo hành lang đi về hậu viện, một bên ngẩng đầu nhìn tuyết rơi ngoài sân. Không thể nghi ngờ, mùa đông ở Kinh Thành lạnh hơn nhiều so với Dương Châu, đôi khi lạnh đến khó chịu nhưng gió tuyết tung bay lại là cảnh tượng đáng nhớ, là vẻ đẹp độc đáo và lãng mạn của miền Bắc.
Tống Trì thật sự đứng nhìn tuyết cả buổi chiều sao? Hắn thực sự nhìn thấy hình ảnh của nàng trong đó sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp