Đêm nay trời không có gió, mặt sông yên ả. Người chèo thuyền ăn phải dưa hấu tẩm thuốc nên đã ngủ say. A Mặc thay thế vị trí của hắn điều khiển con thuyền vững vàng theo sát con thuyền phía trước.
Ngu Ninh Sơ vừa bước ra khỏi khoang thuyền đã cảm nhận được sự yên tĩnh này. Hai bên bờ sông là cánh đồng lúa bao la bát ngát, ở phía xa xa có ngôi làng đang chìm vào bóng đêm.
Tống Trì đang đứng ở một bên cửa khoang. Lúc này, hắn mặc một chiếc áo choàng mùa hè màu đen, chỉ cần hắn đứng đưa lưng về phía sau thì người ở xa sẽ không dễ dàng phát hiện ra hắn.
Ngu Ninh Sơ không khỏi nhìn lại chính mình. Nàng không có xiêm y màu đen, lúc ra ngoài nàng cũng không nghĩ nhiều mà mặc luôn chiếc áo màu xanh biếc nổi bật lên giữa ánh trăng.
“Muội yên tâm, tất cả mọi người đều ngủ cả rồi.”
Tống Trì ra hiệu cho nàng đi về phía đuôi thuyền.
Ngu Ninh Sơ liền đi ở phía trước hắn, giày thêu đế mềm giẫm lên ván thuyền bằng gỗ cơ hồ không có bất kỳ tiếng động nào, người phía sau cũng không truyền đến chút âm thanh nào. Ngu Ninh Sơ quay đầu lại cúi người nhìn xuống liền phát hiện Tống Trì chỉ mang một đôi tất màu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT