Đường Niệm Song nhìn tay anh, thon dài như ngọc, bộ dáng bưng thìa cầm bát rất cẩn thận, tựa hồ sợ giống như lần trước làm bỏng tới cô.
Đường Niệm Song khẽ nhếch khóe môi, anh đưa thìa cháo qua, đút cô ăn từng miệng nhỏ một.
“Tôi có bảo ông chủ cho thêm đường.” Thanh âm Phó Nhân Gian truyền tới.
Đường Niệm Song nếm ra được vị ngọt, nhè nhẹ mật mật triền miên ở nơi đầu lưỡi cô, sau khi nuốt xuống thì dường như bụng cũng không còn quặn đau như vậy nữa.
Đường Niệm Song nâng tay lên: “… Phó giáo sư, để tôi tự làm.”
Anh luôn muốn phủi sạch quan hệ với cô như vậy, rồi lại đột nhiên bị cô quấy rầy, hôm nay Phó Nhân Gian có thể tới đã khiến Đường Niệm Song cảm thấy áy náy lắm rồi, cô không dám làm phiền anh chăm sóc mình nữa, làm vậy sẽ khiến cô càng ngày càng nợ anh nhiều hơn.
Bàn tay cô nâng lên muốn cầm lấy cái bát.
Phó Nhân Gian lại nắm lấy tay cô.
Tay cô rất nhỏ, ngón tay anh chỉ hơi siết lại đã hoàn toàn có thể nắm trọn, xúc cảm dưới lòng bàn tay trừ bỏ da thịt kiều nộn thì chỉ có xương là xương, Phó Nhân Gian nhíu mày theo bản năng, Đường Niệm Song cũng quá gầy rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT