Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Lạ Lắm À?

Chương 5: Đau, đau, đau


3 tháng


Nhiệm vụ ẩn trong “Sinh Tức” được chia thành nhiệm vụ ẩn thông thường và nhiệm vụ ẩn độc nhất.

Nhiệm vụ ẩn thông thường chỉ cần đạt được điều kiện nào đó, bất kỳ ai cũng có thể mở ra, còn nhiệm vụ ẩn độc nhất thì khi người chơi kích hoạt nhiệm vụ hoàn thành thì nhiệm vụ hoặc phó bản sẽ đóng lại hoàn toàn, những người khác không cách nào đi vào.

Ở bản Beta, đã có người chơi mở ra phó bản và cốt truyện ẩn, thông thường hay độc nhất đều có, phần thưởng vô cùng phong phú mà người đó còn được thưởng kỹ năng chiến đấu, đây cũng là điểm quan trọng của phiên bản mới.

Nhân vật của người chơi trong phiên bản cũ có sáu kỹ năng cố định, nhưng ở bản mới, phía chính phủ lại thông báo sẽ mở mười hai kỹ năng. Ngoại trừ sáu kỹ năng có được cho người mới thì sáu kỹ năng còn lại, người chơi có thể nhận được trong quá trình chơi game, cách thức nhận cũng vô cùng đa dạng, tất cả phương pháp mà người chơi nghĩ đến đều có khả năng.

Nhưng kỹ năng hiệu suất cao, phẩm chất tốt nhất tất nhiên nằm ở nhiệm vụ và phó bản ẩn độc nhất.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho kênh Thế Giới náo nhiệt ồn ào không ngừng dù cho thời gian Vân Thời nhận được nhiệm vụ đã qua hai phút.

Vân Thời cũng nhận ra, dựa theo những gì người chơi bàn tán trên kênh Thế Giới thì ở bản Beta, phó bản hay nhiệm vụ ẩn cũng không nhiều, từ trước tới nay chưa có ai mở ra nhiệm vụ ẩn ở thôn Tân Thủ như đảo Song Tử, Vân Thời là người đầu tiên.

Nếu là nhiệm vụ ẩn thông thường thì thôi, nhưng đây lại là nhiệm vụ ẩn độc nhất, ai mà chẳng muốn?

Thế nên, trong kênh chat riêng của Vân Thời toàn là yêu cầu thêm bạn.

Có người hóng chuyện, cũng có người muốn mua tin tức.

Vân Thời nhìn những tin nhắn hỏi thăm, nhớ đến việc mình mang theo cái vớ kia vài giờ liền, tâm tình rất chi là phức tạp, cũng không biết mình mệt mỏi hay kiến lời nữa.

Lúc này lại có tin nhắn hỏi thăm gửi đến, nhưng ID người gửi khá là quen mắt.

[Bạn bè] Anh Đào Cái Gì Vị: Má nó! Anh Phong, anh trâu bò như vậy ư?

[Bạn bè] Anh Đào Cái Gì Vị: Hôm nay mới là ngày đầu tiên mở phiên bản mới thôi đó! Anh ơi, anh có bán điều kiện để mở nhiệm vụ ẩn hông thế? Em muốn mua một cái?

[Bạn bè] Anh Đào Cái Gì Vị: Anh Phong! Anh! Anh nhìn em một cái đi anh!

“…” Vân Thời đồng ý yêu cầu kết bạn của đối phương, cũng gửi luôn toạ độ của mình.

Anh Đào ở bên kia đảo, để đến đây còn phải tốn chút thời gian, Vân Thời cũng không vội vã bán thông tin đi, cậu có tin tức hữu ích, nên trong lòng cũng có tính toán riêng.

Mà cốt truyện của NPC vẫn đang tiếp tục.

Nhiệm vụ [Nhan Tử Ngọc chi tử] tương đối đơn giản, chỉ là miêu tả cho Ôn Phong Khởi biết Nhan Tử Ngọc chết như thế nào, sau khi nói xong, NPC lại giống như rơi vào hồi ức, vẫn luôn vừa đi vừa lẩm bẩm cái gì đó, nói cũng chẳng nói thành câu, Vân Thời cũng chẳng quấy rầy y.

Lúc này, hình như là NPC đã nhớ được một ít, bước chân dừng lại. Bấy giờ, Vân Thời mới hỏi: “Nhớ ra cái gì rồi?”

Ôn Phong Khởi lắc đầu: “Tôi nhớ là tôi có ba người đồng đội, bọn họ là ai, ở chỗ nào, tôi lại không nhớ rõ, tôi chỉ nhớ, lưu lạc đến hòn đảo này chỉ có tôi và Nhan Tử Ngọc, sau đó hắn ta nói hắn ta muốn ra biển tìm em gái, lúc đầu hai đến ba ngày lại về một lần, sau thì bốn năm ngày. Bây giờ, hắn ta đã biến mất rất lâu… Thế mà tôi lại chẳng nhớ được gì, đến tận khi gặp được cậu.”

Vân Thời: “Nói cách khác... Mọi người vốn dĩ là một tiểu đội năm người đúng không?”

Vân Thời vuốt ve ấn ký hệ Phong trên cổ áo, ngẩng đầu nhìn vị trí cao nhất của hòn đảo, nơi đó hoàn toàn không mấy thứ như tháp tín hiệu gì đó, lại nhớ đến những gì cậu từng nhìn thấy trên đảo Song Tử, Vân Thời suy đoán, ban đầu đảo Song Tử hẳn là một hòn đảo nhỏ chưa có người khai phá. Mà Ôn Phong Khởi và Nhan Tử Ngọc đều là dị năng giả, còn ba đồng đội còn lại, hơn phân nửa cũng là dị năng giả.

Vân Thời có suy đoán để giải thích lý do tại sao đảo Song Tử lại được chọn là thôn Tân Thủ. Tiểu đội dị năng của Nhan Tử Ngọc là rời Chủ Thành để đi làm nhiệm vụ, mà trong quá trình làm nhiệm vụ, tiểu đội có lẽ đã gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng có thể là có người đã rời đi, chỉ còn Nhan Tử Ngọc và Ôn Phong Khởi ở lại trên đảo.

Căn cứ vào những gì Ôn Phong Khởi nói, có vẻ như Nhan Tử Ngọc lên tới đảo rồi mới bắt đầu điên cuồng ra biển tìm em gái.

Cho nên, ánh mắt Vân Thời rơi vào cái thôn nơi NPC ở, những người sống sót trên đảo này, chắc chắn có người biết em gái Nhan Tử Ngọc ở đâu, có thể tiết lộ tin tức về em gái hắn ta.

Vân Thời cảm thấy hơi ngoài ý muốn, không ngờ hai nhiệm vụ lại còn liên quan tới nhau.

“Đinh” một tiếng, hệ thống nhắc nhở cậu nhiệm vụ [Nhan Tử Ngọc chi tử] đã hoàn thành, mà NPC cũng không giao thêm nhiệm vụ mới.

“?”Vân Thời nhìn dòng chữ [Đồng đội biến mất] kia, cái cốt truyện này ắt hẳn không thể hoàn thành ngay ở đây được, nhưng Ôn Phong Khởi chỉ nói nhiêu đó thông tin về đồng đội của y, sau đó lại đi loanh quanh trong rừng.

Vị trí hiện tại của bọn họ là ở một chỗ khá cao của khu rừng, từ nơi đây trông ra có thể thấy biển bị ánh nắng nhuốm hồng.

Vân Thời liếc mắt nhìn biển khơi xa xa, thử hỏi NPC: “Anh còn nhớ là các anh từ đâu tới đây không?”

Ôn Phong Khởi kiên định nói: “Tôi có!”

Sau đó giơ tay chỉ về hướng nam.

[Hệ thống: Đã tự động nhận nhiệm vụ “tới An Thành”.]

Vân Thời:…

Rất tốt, không chủ động hỏi NPC vấn đề có liên quan, thì không có nhiệm vụ. “Sinh Tức”, không hổ là mi.

Vân Thời nhắn tin với Anh Đào Cái Gì Vị, xác nhận An Thành quả nhiên chính là Chủ Thành thứ nhất.

Sau khi Vân Thời nhận được nhiệm vụ này, Ôn Phong Khởi cũng nói cho cậu phương hướng trở về, nói không chừng đây là chuyện có liên quan đến ba vị đồng đội khác. Nếu chỉ ở đây thì sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, thế nên có lẽ chỉ khi Song Tử đảo, nhiệm vụ mới có thể hoàn thành.

Trong lúc Vân Thời suy nghĩ thì NPC này lại bắt đầu đi loanh quanh trong rừng.

Anh Đào còn chưa tới, Vân Thời cũng không thấy quái gần đây, hơn nữa NPC của trò chơi này là trí năng, nên cậu nhịn không được hỏi: “Anh đang tìm gì thế?”

Cậu vừa hỏi, NPC đã trả lời: “Hai ngày trước, tôi có đặt một cái bẫy ở đây, tôi nhớ rõ là tôi để nó gần đây mà, sao lại không thấy chứ…”

“Bẫy?” Vân Thời nhớ đến nguyên liệu dùng để làm bẫy trong, không biết cậu có thể học thiết kế bẫy với NPC không nhỉ?

Ôn Phong Khởi gật đầu, lại nói: “Đúng thế. Cậu là người mới đến đây đúng không? Ban đêm không an toàn, muốn qua đêm ở thôn hoặc gần thôn, phải giao đủ vật tư, bằng không mọi người ở đây sẽ không cho cậu đi vào.”

Thế mà còn có quy tắc ẩn vậy luôn? Nhưng Vân Thời nghĩ lại, cũng thấy khá là hợp lý.

Bây giờ đang là tận thế, những người sống sót đó, tất nhiên là phải tìm mọi cách để mình sống sót, càng sống lâu, thì loại chuyện nhường tài nguyên mình có cho người khác, chỉ có rất ít người làm.

NPC của trò chơi này đều có hành vi, logic riêng, điều này cũng khiến trò chơi sát với thực tế hơn.

Nếu thật sự như thế…

Vân Thời hỏi Ôn Phong Khởi: “Tôi có thể cho anh vật tư, cơ mà, anh có thể dạy tôi làm bẫy không?”

Ôn Phong Khởi đồng ý rất nhanh: “Tất nhiên có thể.”

[Hệ thống: Chúc mừng người chơi “Vân Đạm Phong Lưu” đã học được “Bẫy sơ cấp”.]

Vân Thời cười nhẹ, ở thế giới xa lạ này, game thực tế ảo thú vị hơn nhiều những gì cậu tưởng tượng.

Mà càng làm cho người vui vẻ chính là, chế tạo bẫy rõ ràng là kỹ năng sinh hoạt, nhưng sau khi Vân Thời thử, [Bẫy] lại có thể thêm vào kỹ năng chiến đấu.

[Kỹ năng - Bẫy: Kích hoạt bẫy nổ trong phạm vi 20 mét, thời gian CD là 30 giây.]

NPC bắt đầu giảng giải cho Vân Thời cách chế tạo [Bẫy sơ cấp], nguyên liệu chế tác rất đơn giản, chỉ cần nhánh cây, cỏ, cục đá, và mấy cái dây đằng. Bẫy đơn giản nhất chỉ có 10 điểm công kích, nhưng nếu nguyên liệu tốt hơn chút, chẳng hạn như đổi cục đá thành nanh sói lúc trước Vân Thời lấy được, thì cái bẫy kia có thể tạo ra 30 điểm đến 40 điểm thương tổn, còn nếu sử dụng gai độc thì thương tổn còn cao hơn, ước chừng khoảng 70 điểm, thậm chí còn thêm hiệu ứng chồng độc liên tục.

Mặc dù đây không phải loại kỹ năng truyền thống, nhưng có thể khắc phục chút điểm yếu mà nhân vật Vân Thời đang có. Có điều, khuyết điểm của bẫy cũng rất rõ ràng, nó yêu cầu người dùng phải đặt trước, cũng phải để quái đi vào nơi có kíp nổ, mới thực sự tạo ra thương tổn cho quái.

Nhưng dù thế nào đi nữa, có còn tốt hơn không.

Nanh sói và gai độc là nguyên liệu màu lục, Vân Thời chỉ cần làm mười cái [Bẫy sơ cấp] đơn giản để luyện kỹ năng là có thể sử dụng nguyên liệu xanh để chế tác bẫy cấp cao hơn.

NPC đã giảng giải xong, Vân Thời cũng trả nguyên liệu cho y như đã hứa, NPC rất vừa lòng, Vân Thời lại hỏi: “Nếu tôi không hỏi anh, thì tôi không thể học được kỹ năng này đúng không?”

Lần này Ôn Phong Khởi không nói gì, nhưng y vẫn cho Vân Thời một ánh mắt, để cậu tự hiểu.

Ánh mắt kia rất dễ hiểu, ý tứ là: Ngu ngốc! Nếu cậu không hỏi thì tôi dạy cậu kiểu gì?

Vân Thời:…

Vân Thời phục luôn.

Có vật tư, NPC cũng không muốn ở trong rừng tìm bẫy của mình nữa, quay đầu đi về thôn, rất nhanh, Vân Thời đã nhận ra một việc.

NPC tên Ôn Phong Khởi này là một tên mù đường, y đi đường toàn dựa vào cảm giác, sự vật trên đường còn chẳng nhớ rõ.

Vân Thời rất hoài nghi, phương hướng đi An Thành mà Ôn Phong Khởi chỉ cho cậu xem cũng là dựa vào cảm giác của y. Cái suy đoán này, sau khi đưa Ôn Phong Khởi đến cạnh thôn, hội hợp với Anh Đào đã được chứng thực.

“Há há há há…” Khi được hỏi về cách xác định phương hướng ảo diệu của NPC tên Ôn Phong Khởi này, Anh Đào bỗng bật cười sằng sặc, cậu ta nói cho Vân Thời nghe một câu chuyện xưa rất bi thảm.

Lúc ra bản Beta, Anh Đào khi ấy tuổi trẻ không hiểu chuyện, lúc lên được cấp 20, cậu ta nhận nhiệm vụ ở Chủ Thành, sau đó chạy một vòng trong thôn tìm manh mối nhiệm vụ, cuối cùng hỏi được thông tin từ chỗ một NPC tên Ôn Phong Khởi, kết quả là, cậu ta giương buồm ra khơi, kiên định đi về phía NPC chỉ.

Sau đó, cậu ta chết đi chết lại mấy lần liền, bên kia đại dương, là một con quái Bạch tuộc siêu to. Lúc ấy cậu ta đang phát sóng trực tiếp, đi một lần chết một lần, cậu ta vẫn luôn cảm thấy phương pháp đánh quái của mình có vấn đề. Đến khi, chết đến mức tụt xuống dưới cấp 10 thì bị cưỡng ép quay về đảo Song Tử, thì cậu ta mới biết được, cái tên NPC Ôn Phong Khởi là một tên mù đường!

Trời mới biết được lúc ấy cậu ta suy sụp đến mức nào!

“Quá đau! Anh hiểu không người anh em?” Anh Đào ôm ngực, mỗi khi nhớ tới chuyện kia, cậu ta chỉ muốn mắng một câu: “Tổ kế hoạch chó má! Bọn họ đúng là không phải người!”

Vân Thời: “…” Thật sự là quá thảm.

Hồi tưởng về quá khứ xong, hai người bắt đầu trao đổi về cốt truyện ẩn.

Có rất nhiều người cùng cấp với Vân Thời nhắn tin riêng cho cậu, không khó để nhìn ra, cho dù đây có phải cốt truyện ẩn độc nhất hay không, chỉ cần có điều kiện kích hoạt, tất cả mọi người đều muốn có.

Mà Vân Thời cũng biết thêm được từ chỗ Anh Đào, hai loại độc nhất và thông thường có chỗ khác biệt, tiến độ của nhiệm vụ hay cốt truyện độc nhất chỉ có một, chẳng hạn như Vân Thời nhận được tuyến nhiệm vụ [Đồng đội biến mất] này, cậu đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên [Nhan Tử Ngọc chi tử], nếu có người chơi khác mở ra cốt truyện ẩn, NPC sẽ không mở ra nhiệm vụ thứ nhất, mà chỉ nói ra nhiệm vụ thứ hai là gì ——

“Đây nhé...” Anh Đào nói, “Có NPC sẽ trực tiếp nói cho anh nhiệm vụ thứ hai là gì, nội dung nhiệm vụ là gì, nhưng cũng có NPC chẳng nói gì cả. Cho nên với nhiệm vụ ẩn độc nhất, xác suất để người đầu tiên mở nhiệm vụ nhận thưởng là rất cao, cơ mà càng về sau nhiệm vụ càng khó, ở bản Beta, những người mở cốt truyện ẩn hầu hết đều là tổ đội của đại lão á.”

Với cái thiết lập nhân vật của NPC Ôn Phong Khởi kia thì…

Vân Thời nhếch môi, không nói thêm gì, sau khi hỏi Anh Đào có đang livestream không, thì cậu lại nhắn tin cho người chơi hỏi mua thông tin để giao dịch, bán 8 đồng vàng. Đây là giá thống nhất cho cốt truyện ẩn, trước khi kích hoạt điều kiện, là thì không thể xác định được cái Vân Thời mở ra là nhiệm vụ ẩn thông thường hay độc nhất, thoạt nhìn có hơi giống mở blind box.

Mà những loại tin tức này, cũng chỉ có thể bán được lần đầu tiên, sau đó những người chơi khác đều biết.

Tựa như vài phút trước, người nhắn tin với Vân Thời trong khu chat riêng có vài trăm người, trong đó có không ít người muốn ra giá, nhưng lúc thật sự giao dịch, cộng thêm Anh Đào cũng chỉ có mười tám người.

Nhận được tiền, Vân Thời lập tức đổi thành tinh tệ, trừ phí thủ tục, cuối cùng cậu có thêm được 115 tinh tệ. Tuy không nhiều lắm, nhưng ít ra mấy ngày tới, Vân Thời cũng không cần phải phát sầu vì việc ăn uống nữa.

Có tiền tới tay, Vân Thời thậm chí cảm thấy ánh mắt phức tạp của Anh Đào nhìn cậu sau khi biết được điều kiện để kích hoạt nhiệm vụ cũng chẳng là gì.

Hẳn là tất cả người chơi đều có thể nhận được độ vớ chưa giặt của Nhan Tử Ngọc, cơ mà, ngay khoảnh khắc nhìn thấy cái này, hầu hết người chơi đều ném đi, cho dù không ném, thì sau khi lên đảo, bọn họ sẽ đi tìm NPC trong thôn để tiến hành giao dịch, giống như những gì Vân Thời nghĩ lúc nãy, thấy vật phẩm màu xám thì trực tiếp bán luôn.

Điều kiện không khó, chỉ là có người muốn hay không thôi.

Thời gian tiếp theo, trong trò chơi đã chuyển sang trời tối, NPC bán đồ trong thôn đã đóng cửa gần hết, Vân Thời quay về chỗ NPC giao nhiệm vụ, còn giao vật tư đêm nay cho người quản lý thôn.

Cứ như thế, sáng đánh quái, tối ở trong thôn, Vân Thời trải qua một ngày trong game.

Đợi đến khi cảm thấy mệt mỏi, cậu mới offline nghỉ ngơi, nghỉ xong lại quay lại chơi tiếp.

Ngày hôm sau, lúc Vân Thời tỉnh lại, đã hơn mười giờ sáng, đến khi cậu online, thì thấy trên kênh Thế Giới có tin tức mở đội khai hoang phó bản đầu tiên [Hùng Đảo] của“ Sinh Tức”.

Phó bản này ở trên một cái đảo cách không xa đảo Song Tử, người chơi đạt tới cấp 15, thì có thể tới đó nhận nhiệm vụ. Kinh nghiệm rơi ra nhiệm vụ đánh quái không thể so sánh được với kinh nghiệm từ phó bản. Huống chi, quái ở đảo Song Tử không rơi trang bị, nhóm NPC cũng không bán trang bị, đến tận bây giờ, trên người người chơi ngoại trừ vũ khí phụ thì toàn là đồ dành cho người mới.

Thế nên có rất nhiều người chơi muốn vào phó bản này.

Vân Thời nhìn giá trị kinh nghiệm của mình, chỉ thiếu một trăm điểm nữa là lên được cấp 15. Sau khi đánh quái thăng cấp, cậu đến chỗ nhận nhiệm vụ phó bản trong thôn, sau đó đi cùng những người khác đến hòn đảo mới.

Ở cửa vào của phó bản đã có rất nhiều người.

Mấy giờ trước đã có một đội ngũ khai hoang, nhưng vẫn chưa có đội ngũ nào thông qua phó bản, theo tin tức trên kênh Thế Giới, thì [Hùng Đảo ] còn khó hơn so với bản Beta.

Cũng bởi vì tăng độ khó, nên những người lập đội ngũ đi vào phó bản đều có một yêu cầu, đó chính là người chơi phải có thao tác tốt.

Vân Thời nhìn một lát, cuối cùng xin vào một đội ngũ. Đơn xin vào đội sẽ được đội trưởng xem xét, đội trưởng sẽ căn cứ vào trang bị, cấp bậc để lựa người. Thật không khéo, đội trưởng đội ngũ cậu xin vào đang đứng ngay bên cạnh cậu.

Vì thế, Vân Thời ngay lập tức thấy được vị đội trưởng kia nhăn mày, ghét bỏ nói: “Cái này là cái gì? Hệ Phong tăng sát thương vật lý? Với cái chức nghiệp rác rưởi này mà cũng muốn tới đây nằm thắng à? Đội của ông đây là đội ngũ tinh anh!”

Ngay sau đó, Vân Thời nhận được lời từ chối từ đội trưởng.

Đây mới chỉ là mở đầu, Vân Thời lại thử xin vào vài đội ngũ khác, kết quả đều giống nhau, cho dù có đội ngũ thêm cậu vào, nhưng ngay sau đó đã đuổi cậu ra.

Lãng phí mười mấy phút, kiên nhẫn của Vân Thời mất hết, cậu không làm nữa.

Người mặc quần áo màu xanh nhạt nhấc chân, đi vào bên trong phó bản.

[Hệ thống: Đội ngũ của bạn không đủ năm người. Bạn chắc chắn muốn tiến vào phó bản “Hùng Đảo”. Có hoặc không?]

Vân Thời không do dự, lựa chọn [Có].


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play