Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Lạ Lắm À?

Chương 3: Lấy một địch bốn


3 tháng


Thấy Vân Thời có thể mua vật phẩm từ NPC bằng cách ‘mặc cả’ đầy bạo lực, những người chơi xung quanh cảm thấy giống như mình được giác ngộ vậy, sau đó bọn họ bỗng thấy hơi hoài nghi và hoang mang.

Anh Đào Có Vị Gì là người đầu tiên bắt chước Vân Thời, dùng vũ lực mặc cả với NPC, cuối cùng cậu ta cũng có được một thanh [Đao cá mập].

Người xem trong phòng livestream của cậu ta liên tục hô “666”. Sau khi nhận được trang bị mới, Anh Đào Có Vị Gì vui mừng khôn xiết vừa cười vừa đi về phía Vân Thời. Cậu ta vừa vỗ vai Vân Thời, vừa khen: “Má ơi! Lão đại à, thao tác hồi nãy của anh quá đỉnh luôn!”

Ai ngờ, Vân Thời không trả lời cậu ta, cậu chỉ lùi lại nửa bước rồi quay người bỏ đi.

Trong lúc Anh Đào Có Vị Gì đang hoang mang không biết nên làm gì cho phải thì cậu ta nhận được một tin nhắn trong kênh tổ đội.

[Đội] Vân Đạm Phong Lưu: Đi thôi!

Chuyện gì thế? Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Anh Đào Có Vị Gì vẫn nghe theo lời Vân Thời, nhanh chóng rời khỏi chỗ NPC.

Người chơi hệ Phong thường được hệ thống tặng buff tốc độ, vì vậy khi cậu ta rời khỏi chỗ NPC, thì Vân Thời đã đi được một đoạn, Anh Đào Có Vị Gì cũng chạy hai bước đuổi kịp cậu. Lúc cậu ta quay đầu nhìn lại, thì người chơi nghe tin đã chạy đến cửa nhà NPC.

“Đại lão ơi, sao anh biết người chơi có thể uy hiếp NPC thế? Anh cũng từng chơi bản Close Beta phải à?” Chỗ của NPC đã bị tầng tầng lớp lớp người chơi vây quanh, Anh Đào Có Vị Gì không nhịn được hỏi: “Còn nữa, sao chúng ta phải chạy thế?”

“Không phải.” Vân Thời cất thanh [Đao cá mập] đi, nói tiếp: “NPC kia là người bình thường.”

Người bình thường thì sao? Anh Đào Có Vị Gì nghĩ một lúc, lập tức hiểu ra: “Tôi biết ngay mà! Sao hệ thống có thể thiết kế một NPC ăn nói ngứa đòn như vậy chứ! Hoá ra đây mới là cách bắt chuyện đúng với tên đó à?”

Nói đoạn, cậu ta lên tiếng giải thích với người xem đang hoang mang của mình: “Bối cảnh hiện tại của “Sinh Tức” là mạt thế. NPC kia được thiết lập là người bình thường, nhưng khi đối diện với hai người có dị năng thì gã lại muốn đòi hai nguyên liệu lam, thế nên bọn tôi tức giận là lẽ thường. Tất cả là do trước kia chúng ta bị hệ thống chủ hố khá nhiều nên luôn suy tính cẩn thận từng li từng tí, vì vậy sau này chúng ta hẳn nên hung hãn bạo lực hơn chút...”

Anh Đào Có Vị Gì nói xong, thì thấy Vân Thời đang nhìn mình chằm chằm, nên cậu ta vội nói thêm: “Em không có ý nói anh bạo lực đâu ạ.”

Vân Thời lắc đầu, tỏ vẻ không quá để ý vấn đề nhỏ nhặt này, chỉ nói: “Luôn cẩn thận với người xung quanh là chuyện nên làm.”

Cậu vừa nói xong, trong rừng đã truyền ra tiếng súng nổ “đùng đoàng”.

Anh Đào Có Vị Gì giật mình, sau đó mới hiểu được chuyện gì đang diễn ra, cậu ta hưng phấn nói với người xem trong phòng livestream: “Hiểu rồi, hiểu rồi! Tên gian thương kia là người thường, nhưng gã dám làm loại chuyện này mà không sợ người khác giết mình, là vò trong tay gã có vũ khí. Má ơi, ai không chạy nhanh, chắc chắn sẽ bị gã xử luôn quá! Chết tiệt! Đúng là thâm độc, may mà anh Phong nhắc tôi chạy nhanh, nếu không bây giờ tôi đang nằm đó phơi xác rồi!”

Nói đoạn, Anh Đào Có Vị Gì liếc mắt nhìn thoáng qua kênh thế giới, có vẻ như có kha khá người chơi bị tên gian thương kia xử lý, đảo Song Tử vốn ở khu an toàn, người chơi tử vong sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm. Đám người chơi có thể tìm NPC làm vũ khí, chắc chắn đã diệt được hai con cá đáng ghét kia, có điều, sau đợt chết chùm này thì sẽ có nhiều người tụt cấp lắm đây, tụt từ cấp 5 xuống cấp 4, rồi lại từ cấp 4 xuống cấp 3, đúng là tang thương.

Lúc này, đám người kia đang điên cuồng oanh tạc trên kênh thế giới.

Anh Đào Có Vị Gì nuốt nước miếng, cậu ta bấm vào Bảng xếp hạng của game, người chơi đứng đầu là “Vân Đạm Phong Lưu”, người thứ hai là “Anh Đào Có Vị Gì”.

Thiên ngôn vạn ngữ trong lòng cậu ta hoá thành hai chữ: “Mẹ kiếp!”

Sau khi hai người có được cái thành tích không ai giống ai, phòng livestream của Anh Đào lập tức hot lên, lúc này đang vô cùng sôi nổi.

“Chậc chậc, tạm thời tui chẳng thể nào phân biệt được ai là ma mới, ai là người chơi kỳ cựu nữa rồi.”

“Hí hí hí, anh Đào à, anh còn dám nói là mình thích dẫn dắt người mới nữa hông?”

“Anh Phong này đúng là đặc biệt thú vị à nha!”

“666! Chỉ nhờ một thao tác, hai người này đã lên được vị trí số một và số hai luôn!”

“Anh Đào à, anh cẩn thận chút đi được không ạ, nói không chừng là đám người bị NPC đánh cho tụt cấp đó sẽ quần ẩu mấy người đó!”

Trong game này, NPC được trang bị một thanh Độ yêu thích, khi Độ yêu thích đạt đến giá trị nhất định, NPC sẽ trao cho người chơi một số phần thưởng rất đặc biệt, ví dụ như kỹ năng. Giống như NPC bán vũ khí này, khi người chơi có thể tăng Độ yêu thích của gã, thì sẽ nhận được kỹ năng sinh hoạt đặc thù, đám người chơi khác muốn kéo Độ yêu thích của NPC lên còn không kịp, làm gì có ai uy hiếp NPC như Vân Thời chứ? Giờ phút này, Độ yêu thích của NPC với bọn họ có lẽ thành số âm luôn rồi.

Mà với cái số âm kia, lần sau NPC gặp lại bọn họ, có lẽ gã sẽ vung vũ khí lên đánh mất.

Trên đảo Song Tử chỉ có một NPC bán vũ khí, tuy họ đã lấy được trang bị, nhưng bọn họ đã không thể bắt chuyện được với NPC đó nữa rồi, thế nên lần sau không thể giao dịch với gã nữa.

Còn những người khác, khi bọn họ bắt chước hai người Vân Thời, bọn họ không thấy mình sai mà chỉ thấy người mở đầu là người có lỗi, tuy không phải ai cũng nhàm chán như thế, nhưng chắc chắn sẽ có đám lòng dạ hẹp hòi chạy đến gây sự.

Thật ra đây cũng không phải chuyện khó giải quyết, chỉ cần nhanh chóng kiếm điểm kinh nghiệm để thăng cấp là được — thăng cấp để rời khỏi đảo Song Tử rồi đến Chủ Thành, nơi đó chắc chắn có người bán vũ khí, mà những người chơi tụt cấp kia, tốt nhất là không nên tới đây kiếm chuyện, nếu không, với một người đầu bảng xếp hạng, một người đứng thứ hai bảng xếp hạng như Vân Thời và Anh Đào Có Vị Gì, thì đám kia tới đây chẳng khác nào đang tìm kiếm cách tụt cấp mới.

Anh Đào Có Vị Gì vẫn đang chú ý tới làn đạn trong phòng live, nhìn thấy lời nhắc nhở của fan, cậu ta hỏi Vân Thời: “Chúng ta đi đánh quái ở dã ngoại để thăng cấp trước nhé?”

“Không, tôi tính đi bán ít nguyên liệu rồi off đây.” Vân Thời chuyển sang kênh thế giới, thấy có khá nhiều người đăng bài thu mua nguyên liệu cho vũ khí, còn những cái như đánh quái thăng cấp kia thì cứ để sau đi, giờ cậu muốn bán đồ kiếm tiền mua cơm.

Anh Đào Có Vị Gì hỏi: “Anh Phong, anh bán [Răng cá mập] à? Bán cho em đi, em muốn tặng fan.”

Vân Thời gật đầu: “Được.”

Anh Đào Có Vị Gì cũng không che giấu việc mình đang livestream chơi game, thân phận của cậu ta rất rõ ràng, thay vì lên Kênh thế giới tìm người thì bán cho cậu ta vẫn ổn hơn, tiết kiệm thời gian công sức cũng an toàn hơn. Dù sao thì trước mặt fan, cậu ta cũng không dám chơi trò lừa đảo. Thế nên, hai người nhanh chóng thương lượng giá cả rồi tiến hành giao dịch.

Anh Đào Có Vị Gì cũng không vì Vân Thời là người mới mà chiếm chút tiện nghi nho nhỏ. Dưới cấp 20, [Răng cá mập] này được coi là nguyên liệu tốt nhất cho việc chế tạo vũ khí. Việc thăng cấp trong “Sinh Tức” rất khó khăn, muốn lên được cấp 20, cũng phải tốn hai ngày.

Theo thông tin mới nhất trên Kênh thế giới thì, tuy NPC bán vũ khí trên đảo Song Tử không còn bị người chơi uy hiếp nữa, nhưng gã cũng đã hạ giá, làm một thanh đao, chỉ lấy một cái [Răng cá mập], mà ba cái răng trong tay Vân Thời cũng có thể coi là một nửa món vũ khí.

Thế nên, giá cuối cùng là 18 đồng vàng, tỷ lệ hối đoái của game là 1:1, Vân Thời cần tinh tệ nên Anh Đào Có Vị Gì cũng trả cho cậu tinh tệ.

Sau khi nhận được tiền, Vân Thời lập tức offline.

Chứng kiến bóng hình của người chơi hệ Phong nhanh chóng biến mất trong rừng cây, Anh Đào Có Vị Gì kinh ngạc vì không ngờ lại có người log out nhanh đến thế, cậu ta nhịn không được lẩm bẩm: “Đi nhanh thế? Mình còn chưa kịp thêm bạn nữa mà...”

Vân Thời cởi mũ chơi game ra, cảm giác mệt mỏi, suy yếu, và cơn đói sôi sục trong dạ dày lập tức thổi quét toàn thân. Cậu rời giường, nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian cậu ở trong game thế mà đã qua hai giờ rưỡi rồi.

Thật ra, lúc nãy khi đang ở trong game, hệ thống ba lần đã nhắc nhở cậu đến giờ ăn cơm.

Vân Thời tốn 10 tinh tệ để mua một lọ dịch dinh dưỡng bình thường. Cậu không cần đợi quá lâu, đã có người giao hàng đến.

Người máy quản gia được nguyên chủ đặt tên là Đại Trụ, nó ký chuyển phát nhanh cho Vân Thời, mở gói hàng, lấy lọ dịch dinh dưỡng đem đến trước mặt cậu.

“Cám ơn.” Vân Thời nhận lấy dịch dinh dưỡng, nhíu mày nhìn hai giây, sau đó mới nhắm mắt uống hết.

Dịch dinh dưỡng không mùi, không vị, lại còn hơi dinh dính, uống chẳng ngon chút nào. Nhưng ít nhất nó giúp Vân Thời cảm thấy ổn hơn, không còn bị cơn đói dày vò nữa, cậu uống một ngụm nước ấm mà Đại Trụ mang đến, cả người cũng ấm lên theo.

Vân Thời thở ra một hơi, cuối cùng cậu đã sống lại rồi.

Trong tài khoản còn lại 8 tinh tệ, thêm hai đồng vàng trong game, coi như cũng đủ để mua một ống dịch dinh dưỡng nữa, nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ.

Nghỉ ngơi một lúc, Vân Thời lại vào game.

Điểm dừng chân sau khi vào game vẫn là rừng trúc kia, chưa kịp nhìn rõ bất kỳ thứ gì, Vân Thời đã nghe thấy giọng nói của một vài người.

“Mày có chắc là ở đây không thế?”

“Chắc chắn! Tao vừa thấy có người chạy vào đây mà!”

“Chắc là tên đó vào đánh quái, đi nhanh lên!”

Những người kia dần đi xa, bên tai Vân Thời chỉ còn quanh quẩn mấy chữ “đánh quái”.

Nơi Vân Thời log out không xa nơi ở của NPC. Dựa theo giả thiết của game thì có lẽ gần đây sẽ có NPC thường xuyên qua lại, nên muốn đánh quái thì chỉ có thể đi sâu vào bên trong.

Không còn bị cơn đói dày vò, trạng thái lúc này của Vân Thời ổn hơn trước rất nhiều, thế nên cậu cũng muốn tới đó đánh quái.

Trong game, nhiệm vụ mà NPC giao cho có điểm kinh nghiệm cao hơn, nhưng lúc trước mua vũ khí của NPC, Vân Thời nhận thấy NPC sẽ hoạt động vào khoảng 6 giờ theo thời gian của trò chơi, trong khoảng thời gian ấy, cậu không nên xuất hiện trong tầm nhìn của đối phương. Còn khoảng ba giờ nữa mới đến 6 giờ, nên Vân Thời quyết định đi giết quái, sau đó lại quay về thôn tìm NPC khác để tiếp nhận nhiệm vụ.

Bên ngoài cánh rừng không có quái, nhưng có một số ít tài nguyên, có thể nhặt cỏ, cũng có thể nhặt cành cây khô rơi từ trên cây xuống,... nếu không chủ động làm mấy việc này, thì cũng chẳng ai nhận ra mấy thứ này dùng được, dù sao thì hệ thống cũng chẳng cho thông tin về mấy thứ như thế, vậy nên người ta vẫn cho rằng cảnh vật xung quanh chỉ như bình phong trang trí.

Vì đã có tiền lo cho bữa ăn tiếp theo, nên Vân Thời cũng không quá vội vàng. Đợi đến khi thấy quái, cậu đã thu nhặt được mấy thứ linh tinh rải rác trên đường đi, chứa đầy một nửa trang đầu tiên của ba lô.

Mấy con quái mà Vân Thời thấy là mấy con Sói biến dị thông thường, cấp 5, HP 280, còn con Sói biến dị đầu đàn có HP 300*.

(*) Nói thiệt khúc này tui khá là hoang mang á, tại ở trong bản cv nó ghi là “đầu lang huyết 300”, tui đọc lại hai lần mới dám edit là Sói đầu đàn, tại tui thấy là em Thời ẻm gặp một đám Sói, nên chắc con có HP cao nhất là con đầu đàn 🤣 Ai có cách hiểu khác thì cmt nhoá :)))

Vân Thời bây giờ có tổng cộng sáu kỹ năng, trong đó [Phong Điệp] vừa là kỹ năng buff vừa mang khả năng khống chế, hiệu ứng sử dụng của kỹ năng là một đôi cánh màu lục lam trong suốt, mỗi một lần vỗ sẽ khống chế kẻ thù trong phạm vi của kỹ năng, sau khi vỗ ba lần, kỹ năng sẽ bước vào thời gian CD. Tuy kỹ năng này không có khả năng gây sát thương, nhưng dùng để khống chế quái, lại sử dụng thêm kỹ năng sát thương quần thể thì rất hữu dụng.

Có điều, chức nghiệp của Vân Thời thiên về phụ trợ hơn. Trong số các kỹ năng của cậu có [Gió Vũ] là kỹ năng gây sát thương diện rộng, còn hai kỹ năng [Đao Gió] và [Phong Tiễn] lại thiên về gây sát thương đơn mục tiêu hơn, nên muốn diệt đám quái này trong một lần duy nhất là chuyện bất khả thi. Tuy vậy, cậu vẫn có thể sử dụng kỹ năng có thời gian CD ngắn để tụ quái lại một chỗ, sau đó diệt từng chút từng chút một.

Vân Thời quan sát kĩ hoàn cảnh trong rừng, giương cung, chuẩn bị đánh quái thì bỗng cảm thấy một cơn lạnh buốt xông thẳng đến. Không đau, nhưng rất lạnh.

Điểm khác biệt duy nhất của trò chơi này với thực tế là game này không có cảm giác đau đớn. Nghe nói đây là thiết lập của phía chính phủ để người chơi có thể phân biệt được giữa game và thực tế. Giống như một giấc mơ vậy, không đau, nên không phải hiện thực.

Vân Thời quay nhìn lại thì thấy từ trong rừng có bốn người xuất hiện. Người đi đầu là một người chơi hệ Hoả, ID là Bạo Liệt Nhiên Ca, trong nhóm còn có một người mặc trang phục màu xanh, xung quanh người đó còn hiện lên tia sáng màu đỏ nhàn nhạt. Hiển nhiên đó là người đã khống chế cậu.

“Ha! Cuối cùng cũng tìm thấy mày rồi! Tên khi nãy biến thành người chơi hệ Phong à*?”

(*) Đù moá, bà tác giả viết nghe chừng khó hiểu quá :))))

“Đúng thế, tao vừa thấy xong!”

“Để xem nó còn kiêu ngạo được nữa không!”

Bốn tên này vừa nói chuyện, vừa ném kỹ năng vào người Vân Thời.

Vân Thời hơi hoang mang, ủa, game này còn có kiểu tung kỹ năng như vậy á hả? Ít nhất thì cũng phải đọc tên kỹ năng đi chớ! Vào khoảnh khắc kỹ năng của bọn họ rơi xuống người cậu, kỹ năng khống chế trên người Vân Thời vừa hết hiệu lực, cậu nhanh chóng rút lui, tốc độ của hệ Phong đã giúp cậu thoát được đòn tấn công của đám người kia.

Không đợi đám người kia định thần lại, cậu đã trở tay ném một chiêu [Phong Điệp], đôi cánh đập mạnh một cái, bốn người kia vừa tầm đứng chung một chỗ, giúp Vân Thời thành công một phát ăn bốn. Ngay sau đó, một đợt vung cánh nữa lập tức ập đến bọn họ.

Vân Thời rút cung cài tên, bắn thẳng vào tên hệ Băng vừa mới khống chế mình kia, lại thêm việc các đòn sát thương vật lý của cậu được tăng cường, nên người chơi hệ Băng vừa trúng tên đã tử trận. Nhưng Vân Thời vẫn chưa dừng lại, vào khoảnh khắc đôi cánh của kỹ năng [Phong Điệp] vỗ lần ba, cậu bắn một mũi tên về phía người chơi hệ Thuỷ ở nhóm đối diện. Do đang sử dụng kỹ năng khống chế, nên cơ thể Vân Thời hơi lung lay, nhưng tay cầm cung của cậu vô cùng vững chắc. Khi thời gian CD kết thúc, Vân Thời nhanh chóng bắn thêm một tên nữa về phía người chơi hệ Thủy. Hai mũi tên xé gió lao đến, người chơi hệ Thuỷ kia ngã xuống đất.

Hiệu quả của [Phong Điệp] đã kết thúc, đội bốn người giờ chỉ còn hai tên.

Sắc mặt hai người còn lại thay đổi, bọn họ nhanh tay ném kỹ năng khống chế về phía Vân Thời. Tuy ném trúng, nhưng bóng người màu xanh kia không bị ảnh hưởng chút nào. Lúc này bọn họ mới nhận ra, đối phương có miễn khống.

Tiếng lục lạc vang lên như có như không, rõ ràng là người chơi đánh tầm xa nhưng người chơi hệ Phong kia đã lao đến trước mặt bọn họ. Vào khoảnh khắc áp sát đối thủ, cậu ném một chiêu [Đao Gió] về phía người chơi hệ Lôi, sau đó, cậu rút đại đao ra, chém vào cổ người hệ Lôi, giây tiếp theo, tên đó lập tức tử trận.

“Mẹ nó!” Một khoảng thời gian qua đi, đội bốn người chỉ còn lại Bạo Liệt Nhiên Ca.

Nhìn thi thể của những người đồng đội, Bạo Liệt Nhiên Ca vừa sợ hãi vừa tức giận, thậm chí còn quên mất tên kỹ năng, đến khi nhớ ra, định ra chiêu thì gã ta bị Vân Thời khống chế. Từ đầu trận đến giờ, Vân Thời vẫn luôn giữ kỹ năng khống chế [Gió Quấn], tất cả chỉ chờ lúc này.

Sau đó, Bạo Liệt Nhiên Ca chỉ có thể trơ mắt nhìn gương mặt lạnh nhạt của người chơi hệ Phong, để mặc cậu dùng thanh đại đao đã lấy mạng đồng đội, đâm thẳng vào cổ mình. Thanh đại đao xuyên qua cổ gã ta, gây ra 70 điểm sát thương, lại thêm sát thương vật lý được cường hoá...

Ở giây thứ 43, kỹ năng [Phong Điệp] đổi mới, đội bốn người, tử trận cả bốn.

Bốn cái xác nằm ngay ngắn trên mặt đất, vì người chết không thể dùng voice chat, nên bọn họ chỉ có thể gõ chữ bộc lộ tâm tình của mình:

“Vãi chưởng!”

“Cứu... chuyện gì đang xảy ra dị?”

“Thật trâu bò! Người anh em mạnh quá!”

Bạo Liệt Nhiên Ca không nói gì, gã ta không để ý đồng đội đang cực kỳ xúc động, hồi sinh tại chỗ rồi rời đi.

Sau khi đánh xong, Vân Thời chỉ mất 15 điểm HP, cậu cúi đầu nhìn ba cái xác nằm trên mặt đất, nói: “Là do mấy người động thủ trước.”

Người chơi hệ Thuỷ trong số những người đó có ID là Tôi Được Làm Từ Nước vội vàng biện giải: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Đại lão à, anh đừng để ý!”

“Đúng đúng, là hiểu lầm thôi!” Hai người còn lại cũng rối rít phụ hoạ theo, sau đó bọn họ cũng giải thích lý do cho Vân Thời nghe.

Người bọn họ đang tìm là một người chơi hệ Vụ (sương mù), người kia có một kỹ năng có thể hoá trang thành người khác. Trước khi Vân Thời đến, người chơi kia đã hoá trang thành một người hệ Phong. Lúc nhìn thấy Vân Thời, bọn họ tưởng mình đã tìm được người, nên phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là quần ẩu người ta. Ai ngờ, đánh không được người ta còn bị phản sát.

Còn về lý do xảy ra mâu thuẫn, nói ra có hơi xấu hổ.

Lúc đầu họ đang giết quái ở một khu rừng khác, Bạo Liệt Nhiên Ca có dẫn theo một em gái, có vẻ như hai người này quen nhau ở hiện thực, gã ta cũng muốn theo đuổi người ta nên lúc đánh quái, Bạo Liệt Nhiên Ca rất ra sức. Lúc ấy người chơi hệ Vụ kia cũng đang đánh quái gần đó, kỹ năng của người kia rất tốt, Bạo Liệt Nhiên Ca bằng người ta, thế nên cô gái kia cứ nhìn người kia, còn chẳng thèm nhìn gã ta.

Nguyên nhân khiến mâu thuẫn leo thang là do Bạo Liệt Nhiên Ca chạy đi muốn diệt một cây ăn thịt người nhưng bị cái cây đớp vào mông, thấy cảnh này, người chơi hệ Vụ không phúc hậu mà cười nhạo, cuối cùng kết thù với Bạo Liệt Nhiên Ca.

“...” Vân Thời không biết nên nói gì, cậu cũng chẳng muốn đánh giá ai đúng ai sai, nhưng kỹ năng của người chơi hệ Vụ kia khá là thú vị đó.

Giống như cảm thấy có ai đang nhìn mình, Vân Thời chợt ngẩng đầu nhìn thoáng qua một chỗ gốc cây gần đó, thì thấy ở đó có một người mặc trang phục màu xám, trên mặt là một cái kính gọng vàng, trông rất văn nhã lịch thiệp. Người đó hào hứng vẫy tay với Vân Thời, nói: “Chào.”

Vân Thời hơi nheo mắt nhìn hắn, ID của người này Vụ Lý Khán Hoa. Đây là người chơi hệ Vụ đã kết thù với Bạo Liệt Nhiên Ca, còn liên luỵ đến cậu nữa hả?


***
Lời của editor: Nói thiệt là cái tên Bạo Liệt Nhiên Ca kia, tui toàn nhầm thành Bạo Nhiệt Liên Ca à :)))


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play