Ngày hôm sau, khi Cam Đường tỉnh dậy sắc trời bên ngoài vẫn còn rất âm u, chỉ có vài tia sáng mỏng manh xuất hiện. Cô chống người dậy nhìn Đoàn Thương Dữ đang ngủ say dưới ánh đèn mờ ảo. Đúng ra cô muốn tiến đến gần hôn anh một cái, nhưng lại lo lắng bản thân làm thế thì anh sẽ tỉnh giấc thế nên cô lẳng lặng ra khỏi giường vào nhà tắm, tắm rửa. Tắm rửa xong, cô mặc áo khoác rồi định xuống lầu lấy máy ảnh và sổ ghi chép trên xe ra. Nhưng sau khi xuống lầu thì cô không thấy máy ảnh và máy tính xách tay của cô ở đâu cả.
Cam Đường hoảng hốt, không lẽ là bị tên trộm nào lấy mất rồi hay sao? Bên trong máy ảnh và laptop của cô còn rất nhiều tài liệu và ảnh liên quan đến công việc nữa. Tất cả số ảnh mà hôm qua cô chụp cho Phó Yên ở trang sức CG đều ở trong đó. Nếu như thật sự bị trộm mất thì lớn chuyện rồi. Nhưng sau đó, cô suy nghĩ một hồi thì cảm thấy không đúng lắm. Trước khi cô xuống đây mở khóa xe thì xe cô vẫn luôn ở trong trạng thái khóa lại. Hơn nữa trong gara này còn có một đống xe xịn, nếu trộm có muốn hành nghề ở đây thì cũng không nên nhắm vào xe cô mới phải. Nghĩ đến đây, cô quay người đi lên lầu.
Sau khi vào cửa, cô đi thẳng về phía thư phòng trên lầu. Bật đèn lên, quả nhiên cô nhìn thấy máy ảnh và laptop trên bàn làm việc. Cô đoán chắc chắn là Đoàn Thương Dữ đã mang lên giúp cô. Tối hôm qua anh còn không chịu nói thật với cô. Cam Đường bĩu môi, sau đó bước tới mở laptop ra. Cô ngồi chiêm ngưỡng những bức ảnh của Phó Yên một hồi rồi mới bắt tay vào chỉnh sửa. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở bên phòng ngủ, lúc Đoàn Thương Dữ tỉnh dậy thì bên cạnh anh đã chẳng còn ai rồi. Đợi đến khi anh vệ sinh cá nhân xong đi ra ngoài, liền nhìn thấy đèn thư phòng đang sáng. Cửa thư phòng chỉ khép hờ, đứng từ ngoài anh cũng có thể nhìn thấy rõ ràng bóng lưng đang nghiêm túc làm việc của cô.
“Cốc cốc—“ Tiếng gõ cửa kéo Cam Đường ra từ trong trạng thái tập trung làm việc ra.
Cam Đường vô thức quay đầu lại, đã nhìn thấy Đoàn Thương Dữ đang đứng dựa vào cửa. Vừa nhìn thấy anh, cô lập tức bỏ con chuột từ trong tay xuống, quay ghế lại, vừa cười vừa ngoắc ngoắc tay về phía anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play