Nghĩ đến đây, Cam Đường tỏ vẻ áy náy, cô thấp giọng giải thích: “Cái đó… Ý tôi không phải là kỹ thuật hôn của cậu không tốt.”
Rất rõ ràng, Đoàn Thương Dữ sửng sốt trước câu nói của cô. Trong phút chốc, cánh môi mím chặt, lồng ngực phập phồng, anh nhìn cô chằm chằm không nói gì thêm nữa. Mà khi dáng vẻ ấy lọt vào mắt Cam Đường lại chẳng khác gì cây búa gõ vào lòng cô, khiến cô bồn chồn lo lắng, cảm thấy mình giải thích xong còn không bằng lúc chưa giải thích. Cô xấu hổ gần chết, muốn đào cái hố nào chui tạm vào, nhưng không được! Càng những lúc thế này càng phải bình tĩnh!
Cam Đường ho nhẹ một tiếng, tỏ vẻ thản nhiên: “Ai nha, chuyện hôm qua là chuyện ngoài ý muốn thôi mà. Cậu xem đi, cậu hôn tôi, nhưng tôi cũng cắn lại cậu rồi, hai chúng ta huề nhau, được chưa?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe cô nói, hàng lông mày rậm rạp của Đoàn Thương Dữ khẽ giật mấy cái. Đúng là chuyện tối hôm qua xảy ra ngoài dự liệu của anh, anh cũng không định sử dụng men say để chiếm lợi từ cô. Nhưng chuyện ngoài ý muốn luôn xảy ra bất thình lình, tự dưng cô ngã vào lòng anh, suy nghĩ đang hỗn loạn, mùi hương quen thuộc khiến anh vừa nhớ tới đã rùng mình. Hương thơm ấy pha trộn mùi rượu nồng nặc, khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt anh nhung nhớ suốt nhiều năm, cồn tràn ngập trong máu bắt đầu sôi trào. Lý trí còn sót lại nhắc nhở anh nên tỉnh táo, có điều, khi thấy cô cố ý né tránh bằng mọi giá, sự tỉnh táo ít ỏi ấy đã biến mất bằng sạch.
Vì vậy, dưới sự xúi giục của men say và dục vọng chôn sâu dưới đáy lòng, mặc dù mùi máu tươi trên môi khiến anh tỉnh táo trong thời gian ngắn ngủi, nhưng cuối cùng anh vẫn lặp lại hành động cũ.
Buổi sáng, khi bị tiếng chuông từ cuộc gọi của Cao Trình đánh thức, ký ức ùa về bộ não anh như sóng biển dâng trào. Chỉ mình anh là biết rõ, ngoài sự ảo não bên ngoài ấy là cảm giác mừng thầm anh cất sâu trong lòng. Lúc tỉnh táo anh luôn do dự, không dám chọc phá mảnh giấy mỏng manh ngăn cách giữa bọn họ, nhưng lúc say anh có thể làm được những việc mình mong muốn. Anh muốn làm đúng theo trình tự, muốn thẳng thắn chủ động, thừa nhận tình cảm của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play