Cam Đường nhìn tên người gọi vẫn đang nhấp nháy trên màn hình. Thật ra cảm xúc cô dành cho Cam Chính Hưng có chút phức tạp, cô không ghét mà cũng chẳng hận nhưng cô cũng không thể tỏ ra như không có gì mà thân thiết với ông ấy. Đối với Dư Lan mà nói, Cam Chính Hưng không phải là người chồng tốt nhưng với Cam Đường mà nói thì ông ấy là một người ba đủ tư cách.
Trừ mấy tháng bọn họ vừa ly hôn, Dư Lan cứng đầu không cho Cam Chính Hưng gặp cô, cũng không cho cô nhắc đến tên Cam Chính Hưng, sau đó bà tự suy nghĩ thông suốt, không ngăn cản hai ba con bọn họ gặp mặt nữa. Cam Chính Hưng cũng đối xử với cô rất tốt, cô muốn sao có sao, cô muốn trăng có trăng, chắc chẳng có ai ghét một người ba như thế.
Khi cô sáu tuổi, Cam Chính Hưng tái hôn dưới sự sắp xếp của ba mẹ ông ấy, vợ sau của ông ấy môn đăng hộ đối với nhà họ Cam, sau đó bọn họ cũng có đứa con của riêng mình là một cô em gái nhỏ hơn cô tám tuổi. Cam Chính Hưng và vợ sau của ông ấy không yêu nhau, cuộc hôn nhân của hai người là hôn nhân thương mại, mỗi người dành lấy lợi ích cho riêng mình. Nhưng ông ấy vẫn rất thích cô con gái nhỏ, Cam Đường có thể nhìn ra điều đó. Mỗi lần ông ấy đến đưa cô ra ngoài chơi đều sẽ nhắc đến em ấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy lúc đó Cam Đường mới tám chín tuổi nhưng cô đã biết hết. Ba của cô đã kết hôn, ông ấy có vợ mới và con gái, ông ấy rất thích con gái nhỏ kia, Cam Đường có ghen không? Tất nhiên là ghen, nhưng cô đã không còn như lúc trước, không vui thì sẽ khóc lóc òm sòm, làm nũng các kiểu, bấy giờ cô chỉ càng buồn rầu, càng để ý, càng im lặng hơn.
Khi em gái còn chưa có trí nhớ, dù cô ghen tị mất mát nhưng vẫn muốn thân thiết với Cam Chính Hưng, vậy mà không biết từ lúc nào cô đã dần không còn thân thiết với Cam Chính Hưng nữa. Có lẽ là do lần đó ông ấy đã nói là sẽ đưa cô đến công viên hải dương chơi nhưng vì em gái đổ bệnh mà thất hứa. Có lẽ là do lần kia, bọn họ đi trượt tuyết, ông ấy dẫn em gái đến, em gái ngã mấy lần thì bắt đầu giận dỗi khóc nháo đau chân muốn về nhà, dáng vẻ ông ấy ngỏ ý xin lỗi cô...
Những loại chuyện này xảy ra quá nhiều, nhiều đến mức bản thân Cam Đường cũng không nhớ rõ.
Cam Đường ấn nghe điện thoại, giọng nói của Cam Chính Hưng lập tức truyền đến.
“Đường Đường, năm mới vui vẻ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play