Chiến dịch Backfire

Chương 3


3 ngày


Ngày đầu tiên trong trò chơi, mọi người vẫn chưa đủ tin tưởng nhau để lập nhóm thu thập nguyên liệu, vì thế từng người tách riêng nhau ra, chỗ nào có bạn thì chỗ đó không có tôi.

Số 1 là người cách xa khu an toàn nhất, anh ta đang cố gắng thu thập dược liệu và quả mọng, độ no giảm khá nhanh, chỉ trong vài chục phút ngắn ngủi, nó đã giảm từ 1000 xuống 941. Vì thế, việc dự trữ thức ăn trong người là một điều hoàn toàn cần thiết.

Sau khi thu hoạch một nhóm cây quả mọng xung quanh, anh ta chậm chạm ngẩng đầu lên, đôi mắt láo liên nhìn ngó xung quanh, lúc này, anh ta nhìn thấy một mái đầu đỏ cách đó không xa, là số 6, hắn đang đứng cạnh một chiếc rương tiếp tế đỏ. số 1 hoảng hốt, có lẽ anh ta biết số 6 định làm gì, anh ta muốn chạy ngay trở về nhà an toàn và báo với mọi người.

Trong lòng nghĩ thế, nhưng anh ta vẫn chần chừ, bởi vốn dĩ có một vai trò khác ngoài người phe đỏ có thể mở rương, đó là “ kẻ phản loạn”

Rối rắm một lúc lâu, số 1 quyết định im lặng, anh ta trầm mặc tiếp tục việc thu hoạch của mình, chờ đợi một thời điểm thích hợp để nói ra chuyện này.

____

Ngoài hiên của căn nhà gỗ, số 2 đứng khoanh tay, người dựa vào vách gỗ, đưa mắt nhìn số 6 cách đó không xa. Từ vị trí của số 1 thì trông vị trí của số 6 tương đối kín. Nhưng từ nơi số 2 đang đứng thì số 6 lại bị bại lộ hoàn toàn.

Nhìn hành động thập thò lén lút của số 6, số 2 cười mỉa, nhưng rồi anh ta lại nhíu mày, một lúc lâu sau, anh thầm nhủ:

“ Thôi, không nên đánh rắn động cỏ”

_____

Lúc này, chàng trai số 6 dưới con mắt quan sát của số 1 và số 2 vẫn chẳng hay biết rằng mình đang bị theo dõi, anh ta ngồi xuống, cúi thấp đầu để không ai nhìn thấy, lòng bàn tay chạm vào khóa của rương.

Một bảng tính hiện đại gần như trong suốt hiện lên, một số vật phẩm hiện ra trước mặt anh chàng tóc đỏ.

" Má n*, không có súng..." Số 6 mở miệng buông lời thô tục nhưng động tác tay của anh ta không chậm chút nào. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ô vật phẩm của anh ta xuất hiện vài thứ độc quyền.

[ Bạn nhận được cà phê nóng, có muốn sử dụng không?]

[ Bạn nhận được lữa trại, có muốn sử dụng không?]

[ Bạn nhận được ba lô mở rộng, có muốn sử dụng không?]

Lần này, dưới câu hỏi của hệ thống, anh ta trả lời:" Có"

______

“ Ái chà... rương tiếp tế cạnh dòng suối bị mở mất rồi...”

[ rè.. rè... không cần quan tâm, tôi.. rè.. kiểm tra rồi, không.. rè.. rè.. súng đâu"

" Haaa, không biết ai mà xui xẻo thế nhỉ...?'

Người nọ rời đi ngay sau khi kiểm tra rương tiếp tế, người nọ cười khanh khách, ngắt kết nối bộ đàm chỉ dành cho những kẻ phản bội rồi điềm tĩnh như không có chuyện gì mà đi tiếp về hướng Đông…

______

Ở vị trí hướng 7 giờ trên bản đồ, chàng trai sành điệu số 4 đang thư giãn đầu óc, chậm rãi khám phá khu vực phía Tây Nam của bản đồ cùng người bạn số 8 mới quen.

Chợt, hai người dừng lại. Trước mặt cả hai là một trại cứu hộ trực thăng.

Số 8 đứng sững người, anh kinh ngạc há hốc mồm bởi quy mô to lớn của trại cứu hộ.

“ Tôi, tôi cũng nghĩ thứ này to, nhưng mà ai ngờ nó lại to dữ vậy!!!”

Mặc kệ số 8 đang múa may quay cuồng biểu thị sự kinh ngạc của mình, số 4 cúi người lấy ra chiếc bản đồ từ trong áo gió, anh cầm lên cây bút, đánh dấu vị trí của trại cứu hộ.

“ Một cái ở đây, còn 3 cái nữa, tôi nghĩ là nó cũng ở các góc của bản đồ”

“ Ê! ê! Là khoang tái sinh!”

Giọng nói mạnh mẽ của số 8 lại vang lên, anh chàng bất ngờ chỉ về một hướng, chưa kịp để số 4 định thần, anh ta đã chạy ngay về hướng của khoang tái sinh.

Vị trí của khoang tương đối dễ thấy, nó ở ngay cạnh trại cứu hộ to lớn, dưới bóng mát của cây thông.

" Chà.. tôi cứ tưởng nó to lắm, ai dè còn chả đủ để một người vào!" Số 8 đi xung quanh nhìn ngắm khoang tái sinh, lần nữa thốt lên một câu cảm thán!

“ Nhìn xịn v**!!”

" Ngầu thiệt"... Ngoài sự mong đợi của số 8, lần này sô 4 đã đáp lời anh ta. Số 4 vẫn đang cúi đầu đánh dấu vị trí. Sau khi hoàn thành công việc, anh ngay lập tức chuyển hướng đi thẳng về phía Đông Nam, tiếp tục con đường khai phá của mình.

Dường như anh đã bỏ quên cậu bạn số 8 đang chạy theo gọi í ới mất rồi!

“ Nè nè nè nè, sao lại bỏ tôi một mình chứ”

_________

Hoạt động cả ngày, trời cũng dần buông xuống màu hoàng hôn đỏ thẳm. Từng người chơi cũng dần trở về nhà an toàn, chuẩn bị bắt đầu cho cuộc thảo luận buổi tối.

Số 7 mở cửa bước vào căn nhà ấm áp, lò sưởi tự động đã xua tan hơi lạnh đang bủa vây anh chàng. Có vẽ anh ta là người trở về muộn nhất, vì tất cả mọi người đều đang ở đây.

Số 4 và số 8 đang ngồi cùng nhau và ăn món 'thịt chín' của riêng mình, có lẽ họ đã cùng nhau săn được con gấu hoặc sói.

Ở trong góc của căn nhà, cạnh bàn chế tạo là số 1 và số 2, nhìn như họ đang làm việc nhóm, nhưng có lẽ cũng không phải, bởi khoảng cách giữa bọn họ còn có thể nhét thêm một người nữa. Nằm trên chiếc giường cạnh cửa ra vào là số 6, có lẽ anh ta đã ngủ từ lâu.

Số 3 và 9 đang ngồi dưới sàn nhỏ giọng trò chuyện với nhau, có vẻ như các cô gái đã lập thành một nhóm nhỏ.

Số 5 ngồi trên chiếc bàn dài chứa điện thoại bàn, mắt anh ta nhìn chằm chằm vào không trung, có lẽ đang kiểm tra kho đồ của mình hoặc đang đọc lại nguyên tắc trò chơi.

Mà lúc này, số 2 vừa chế tạo xong chiếc rìu đá vẫn còn đang ngân nga câu hát, vừa nhìn thấy số 7 bước vào, anh ta lập tức đứng thẳng người dậy, mở miệng nói:

" Người cuối cùng đã trở về rồi, thêm vài phút nữa, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp nhé" số 2 nhoẻn miệng cười nhìn số 7 đứng ở cạnh cửa gỗ, như ra hiệu cho anh chàng nhanh chóng ăn uống gì đó rồi bắt đầu thảo luận.

Số 7 nhìn chằm chằm anh ta một lúc rồi hướng thẳng về lò nấu mà đi tới, anh chàng chế tác cho mình một giỏ quả mọng rồi nhấn thẳng vào yêu cầu 'sử dụng' mà hệ thống đưa ra chứ không ngồi nhâm nhi từng chút một như số 8 và số 4.

Thấy được hành động của số 7, người đàn ông số 2 cười khẽ rồi chậm chạp nói: "Cũng tới giờ thảo luận rồi nhỉ, mong mọi người nhanh chóng tập hợp ở giữa nhà nhé" số 2 giở nụ cười dịu dàng nhìn mọi người xung quanh, rồi nhanh chóng ngồi bệt xuống sàn đợi những người còn lại.

Hành động của anh ta cũng lập tức nhận được sự hưởng ứng của mọi người, từng người một nhanh chóng tiến về giữa căn nhà, ngồi xuống sàn tạo thành một vòng tròn. Số 5 định tiến về vòng tròn nọ, nhưng anh chợt khựng người, quay bước hướng về phía chiếc giường mà số 6 đang nằm, đôi tay khẽ nâng lên rồi như một tia chớp rơi vào mặt của số 6, tạo nên một tiếng 'bốp' đầy vang dội.

Sự đau đớn từ bên má dần khiến số 6 tỉnh dậy, anh ta choàng mở mắt, nhìn trừng trừng kẻ vừa tát mình. Anh ta bật người dậy, như nổi điên mà chửi tục, bàn tay định giơ lên đánh lại số 5 thì đã bị tiếng cười giễu của số 3 làm khựng lại. Thấy đôi mắt đỏ lòm của số 6 đang nhìn mình, cô gái số 3 liền làm như không có chuyện gì mà quay mặt đi, cười cợt lên tiếng:

“ Tới giờ họp đêm rồi, anh định ngủ tới chừng nào?”

Nghe vậy, số 6  liền bừng tĩnh, nhìn thấy số 5 đang tiến về vòng tròn ngồi xuống, anh ta liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra, bỏ qua mối thù mà gia nhập cuộc thảo luận.

Như thấy tất cả người chơi đã tập trung đông đủ và chỉnh tề, hệ thống liền hiện lên thông báo:

[ Cuộc thảo luận sẽ được tiến hành sau 2 phút nữa, số người chơi đồng ý tham gia: 0]

[ Người chơi có đồng ý tham gia không?]

[Có]    [Không]

Từng người từng người một chọn đồng ý tham gia vào cuộc thảo luận, con số dần tăng lên 9 rồi dừng lại, âm thanh hệ thống lần nữa vang lên.

[Cuộc thảo luận đang được tiến hành, thời gian đếm ngược 00:59:59]

" Thời gian chỉ có một tiếng, có lẽ chúng ta nên dành thời gian này để nói về mối nghi ngờ của mọi người về người chơi có hành vi kì lạ, xem xem có nên cho họ một vote ra ngoài không." Số 4 mở miệng lên tiếng, anh ta vừa nói vừa nhai miếng thịt chín vẫn chưa kịp ăn xong.

" Tôi đồng ý, sau khi hết thời gian thảo luận, chúng ta có thể dành vài phút tiếp theo để thảo luận về bản đồ và những thứ mọi người tìm được bên ngoài" Lần này là số 9 nhỏ giọng lên tiếng. Ý kiến của cô nàng cũng được đa số mọi người tán đồng.

' Vậy... có ai có thông tin gì không?" Số 2 lên tiếng, mọi người lại lần nữa rơi vào im lặng. Có người là thực sự không biết gì, có người thì biết mà lại không dám nói ra.

Bên cạnh số 2, anh chàng số 1 đang thấp thỏm không yên, vừa muốn tiết lộ thông tin mà mình thấy khi sáng, lại vừa không dám đánh rắn động cỏ.

Thấy hành động đứng ngồi không yên của số 1, số 8 vô tư lớn tiếng hỏi: " Số 1, bộ anh có phát hiện gì hả?'

Lời nói của số 8 khiến mọi người lập tức quay sang nhìn số 1 chằm chằm, mong chờ anh ta nói ra điều gì đó. Tuy nhiên, những ánh mắt này lại khiến cho số 1 sợ hãi, anh ta giọng run run lên tiếng:

" Không, không có gì.. tôi.. mắc tè" Hơi nhục nhã nhưng thoát là được. Số 1 thầm nghĩ trong lòng.

Nhận được câu trả lời đầy ba chấm, mọi người thầm thở dài rồi lại quay về sự im lặng, đợi một hồi lâu cũng không thấy ai lên tiếng, số 4 liền nhẹ giọng cất lời:

" Nếu không có ai đáng nghi, vậy thì chúng ta thảo luận về bản đồ đi, Hết giờ thì nghỉ ngơi sớm" Nói rồi, anh chàng lập tức lấy ra tấm bản đồ giấu trong áo khoác của mình ra, đặt dưới sàn rồi cùng mọi người thảo luận những gì họ nhìn thấy.

“ Tôi phát hiện được vài rương đôi, tôi đi một mình nên không mở được.”

“ Hai trạm cứu hộ ở hướng Đông Nam và Tây Nam”

“ Vậy chắc chắn hai cái còn lại ở Đông Bắc và Tây Bắc rồi”

.

.

[Thời gian thảo luận đã kết thúc, người chơi có muốn bỏ phiếu không?]

[Có]    [Không]

Không có mối nghi ngờ nào về người chơi, chính vì thế, mọi người đều lựa chọn không bỏ phiếu, cuộc họp về đêm cũng không ngay lập tức khép lại sau khi tất cả mọi người đã hoàn thành đánh dấu trên bản đồ mà lại bị lời nói của số 9 kéo dài thêm.

“ Đã phát hiện được các rương, vậy có phải nên chia nhóm để thu hoạch không..?”

Lời nói của cô gái khiến cho không khí thảo luận đang bừng bừng khí thế lập tức rơi vào sự trầm lặng ngơ ngác.

"..Cô nói đúng" Anh chàng bí ẩn kiệm lời số 7 bất ngờ lên tiếng đồng tình. Mọi người nhìn chằm chằm lẫn nhau như đang tìm đồng đội của mình ngày mai.

"Ai lập nhóm thì lập, tôi vẫn sẽ đi một mình" dù là người lên tiếng đồng tình chuyện lập nhóm, nhưng số 7 lại thốt ta một câu không hề mang tính đồng đội.

Nghe vậy, số 3 cũng nhanh chóng lên tiếng: “ Tôi và số 9 sẽ đi cùng nhau, chúng tôi cần một người nữa đi cùng”

"Hah, ai mà lại đồng ý lập nhóm với hai đứa con gái yếu nhớt như vậy chứ" Số 6 lập tức giở giọng khinh thường. Nhưng lời nói của anh ta cũng chàng có ai phản bác, bởi, ai lại nguyện ý mang theo hai cái gánh nặng trên lưng chứ?

Mà lúc này, Số 1 lại do dự lên tiếng, lời nói của anh ta như cho số 6 một cái tát vào mặt: " Tôi, tôi đi cùng các cô, được chứ?

Không phải anh ta nguyện ý mang theo gánh nặng trên lưng, nhưng việc mang theo hai cô gái không có sức chiến đấu bên người có thể khiến cho anh ta an tâm vì không ai trong hai người giết được mình, mà nếu như lỡ gặp phe đối lập hoặc thú dữ, anh ta cũng có thể để các cô lại làm mồi nhữ và chạy trốn.

Mặc kệ ánh mắt nhìn anh ta như kẻ thù của số 6, anh ta cùng với số 3 và số 9 lập thành một đội khai thác.

Ngay sau đó, vài người cũng đã lập thành nhóm. Số 2 và số 5 bỏ qua sự chán ghét lẫn nhau mà thành một nhóm, số 4 và số 8 như cũ là một đội, kèm theo đó là một kẻ không ai thích là số 6, thành một nhóm ba người. Và người còn lại, số 7- một mình một nhóm.

________

" Đêm tối nhanh thật, đã 8 giờ. Tới giờ đi ngủ rồi" Số 3 sau khi cất bản đồ liền lập tức lên tiếng.

“ Chỉ có một chiếc giường lớn duy nhất, các anh nhường cho hai cô gái bọn tôi đi chứ hả”

Mắt thấy số 6 lại chuẩn bị lên cơn, số 2 liền đứng lên đại diện đám đàn ông nói đồng ý. Một lúc sau đó, 6 người còn lại tụ tập cạnh tủ đồ to lớn, lấy ra chăn đệm phân phát cho từng người rồi nằm xuống sàn, chìm vào giấc ngủ

“ Chậc,... đêm nay yên bình quá nhỉ, không biết ngày mai sẽ ra sao...”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play