Cùng lúc đó, Hứa Yểu bên cạnh nhẹ nhàng nói: “Cô Lý có hứng thú làm việc cho tôi không? Lương một tháng mười lăm nghìn, có đóng bảo hiểm.”
Lương tháng mười lăm nghìn? Lý Hiểu Lệ nghĩ tới vừa rồi mình còn nghi ngờ người ta lại thấy xấu hổ, cô ấy cảm thấy đúng là trúng vé số khổng lồ rồi, toàn thân nhẹ nhàng như vay, lúc này làm gì còn nhớ tới Hứa Yểu là kẻ thù với thần tượng Thịnh Chu cửa mình?
Hiện tại Lý Hiểu Lệ mong chờ nhất là có việc làm, cô ấy phải có tiền để duy trì cuộc sống.
Vốn dĩ hôm nay cô ấy đã định đi xin việc làm bồi bàn, bản thân mình cũng không kỳ thị người phục vụ, nhưng cô ấy cũng biết lương phục vụ một tháng không thể nào cao hơn mười lăm nghìn! Tuy kinh tế ở Hải Thành phát triển, nhưng không phải ai cũng có thể tìm được việc làm mười lăm nghìn một tháng.
Lý Hiểu Lệ còn chưa hỏi nội dung công việc cụ thể, nhìn từng món đồ được chuyển vào tòa nhà, bởi vì không có thang máy cho nên chỉ có thể để công nhân đưa lên, những món đồ này mình còn được sử dụng, hàng rào tâm lý của Lý Hiểu Lệ bị Hứa Yểu đánh tan, thậm chí trong đầu cô ấy còn thầm suy nghĩ:
Mẹ ơi, mình gặp được Bồ Tát sống rồi.
Dù chỗ dựa tinh thần của có lớn đến mức nào, cũng chẳng là gì so với nữ Bồ Tát thực sự ra tay cứu mình lúc khẩn cấp!
Nhân viên khiêng khung giường đến phòng Lý Hiểu Lệ, cô dẫn đầu mở cửa, trong phòng không có gì nhưng rất sạch sẽ.
Hứa Yểu đi theo vào phòng, nhìn quanh phòng trang trí đầy hình, poster, món đồ có liên quan đến Thịnh Chu, cô còn hứng thú hỏi Lý Hiểu Lệ: “Cô là fan của Thịnh Chu?”
Lý Hiểu Lệ đứng chính giữa một tấm poster dán trên tường, vẻ mặt ngập tràn nghi ngờ, y như chưa từng nghe đến cái tên này: “Thịnh Chu là ai?”
Đúng là giết người không thấy máu!
Hôm nay là lần đầu tiên Hứa Yểu mở phát sóng trực tiếp, người tới chủ yếu là fan của Thịnh Chu, chờ đến khi camera quay qua phòng Lý Hiểu Lệ, fan hâm mộ của Thịnh Chu trong phòng livestream suýt chút nữa phát điên.
Rất rõ ràng, Lý Hiểu Lệ là fan của Thịnh Chu!
Người hâm mộ Thịnh Chu lúc đầu còn vui vẻ không thôi, thậm chí còn rất muốn nhìn vẻ mặt của Hứa Yểu có tức giận hay không? Khách thuê cô chăm sóc hết lòng lại là fan Thịnh Chu, nhưng cũng không có cách nào, Thịnh Chu nhà bọn họ đúng là quá nổi tiếng.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Kết quả??
Làn đạn trong phòng livestream trở nên điên cuồng, tốc độ nhanh đến mức cả Lục Dã cũng không nhìn rõ, nói tóm lại là đơn phương đá Lý Hiểu Lệ khỏi vòng fan của Thịnh Chu.
[Lý Hiểu Lệ này quá ghê tởm, ý chí không kiên định không có tư cách làm fan của Thịnh Chu, cút đi.]
[Người phụ nữ Hứa Yểu này không biết đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho Chu Chu? Mấy đại ngôn cũng vì lời bịa đặt của cô ta mà ảnh hưởng, mà người này còn dám làm phản? Không phải chỉ có chút đồ dùng thôi sao? Không phải chỉ là một công việc thôi sao? Cô ta không xứng để thích Chu Chu của chúng ta!]
Lý Hiểu Lệ không nhìn thấy làn đàn trong phòng phát sóng trực tiếp, cô ấy còn không biết mình lại tiếp tục đâm fan Thịnh Chu một đao, cực kỳ bình tĩnh nhìn poster trên tường nói:“Có lẽ do khách thuê nhà trước đây để lại.”
Vừa nói Lý Hiểu Lệ còn xe tấm poster gần mình nhất xuống, khuôn mặt Thịnh Chu bị xé đôi y như bị tra tấn.
Cảnh tượng này có thể nói là cực hình với fan Thịnh Chu, tiếng mắng chửi trong phòng livestream càng thêm điên cuồng.
Người qua đường vẫn còn lý trí: [Một thần tượng cách màn hình sờ không đến đương nhiên không thể thắng nổi chén cơm nóng, cuộc sống của người trưởng thành thật sự không dễ.]
[Đúng vậy, tôi cảm thấy fan của Thịnh Chu có lẽ còn chưa biết xã hội hiểm ác, nếu bây giờ có người nào cho tôi công việc mười ngàn một tháng, tôi có thể mắng Thịnh Chu đến khi não lên máu luôn! Dù sao với đống tư liệu xấu của Thịnh Chu cũng đủ mắng từ sáng đến chiều rồi.]
[Nói đến cùng đều là do Hứa Yểu, nếu không phải cô ta nắm giữ mạch máu của chị gái muốn tìm việc nào, Lý Hiểu Lệ cũng sẽ không “Làm phản”.]
[Không phải Hứa Yểu là bà chủ cho thuê trọ sao? Đi thu tiền không phải chuyện quá đơn giản sao? Định tìm Lý Hiểu Lệ làm việc gì? Đừng để cho chị gái này mừng hụt]
Trong lòng Lý Hiểu Lệ vẫn còn có hơi thấp thỏm, không biết Hửa Yểu biết mình là fan Thịnh Chu có thể tạm thời thay đổi suy nghĩ hay không, chủ động hỏi: “Bà chủ, không biết cô muốn tôi làm gì?”
Hứa Yểu và Lý Hiểu Lệ đi ra ngoài, để công nhận khiêng giường, nệm và đồ nội thất mới mua vào, cười nói: “Việc của cô là giúp tôi kết nối với những người thuê nhà ở đây.”
Thu tiền ở trong thôn này không đơn giản như khu đô thị cao cấp, mỗi tháng đều phải kiểm tra đồng hồ điện nước, lần này là do cô tặng phiếu giảm giá ở siêu thị mới được thoải mái một chút, nhưng cũng không thể mỗi tháng thu tiền nhà đều phải tặng phiếu giảm giá đúng không?
Tặng một lần có thể xem như món quà nhỏ, mọi người biết ơn cảm kích, nhưng nếu tặng nhiều sẽ biến thành chuyện đương nhiên. Nếu cô không tặng lần nữa mọi người sẽ quay ra oán trách đổ lỗi cho cô, bản tính con người chính là như thế.
Lý Hiểu Lệ nghe xong có hơi bối rối, chỉ…chỉ có như vậy? Nội dung công việc chỉ có như vậy?
Hứa Yểu thấy cô ấy còn đang hoảng hốt, lại nhấn mạnh: “Công việc này cũng không đơn giản như cô nghĩ, phải theo dõi tiến độ cho thuê để cho người khác thuê lại, mỗi tháng phải kiểm tra số liệu đồng hồ, còn phải chú ý môi trường vệ sinh hàng ngày, phối hợp sắp xếp cho nhân viên vệ sinh dọn dẹp. Ngoài ra còn chuyện đồ đạc thiết bị của khách thuê tạm thời có chuyện cần xử lý, cũng phải kịp thời thông báo cho tôi biết.”
Hứa Yểu càng nói càng cảm thấy làm chủ trọ quá vất vả! Thu tiền chỉ sướng nhất thời, nhưng việc vặt linh tinh lại cả đống, cô vẫn nên thuê người làm cho mình, nằm im một chỗ đếm tiền là được.
Tiểu Lục: [Ký chủ thật thông minh, chuyển vất vả cho người khác.]
Hứa Yểu vô cùng đồng tình: “Chỉ có thể để sau này phát thêm tiền thưởng bù đắp cho cô ấy thôi, mỗi năm cho đi du lịch trong nước hai lần nước ngoài một lần có được không?]
Tiểu Lục: [Được được, ký chủ đúng là người tốt.]
Nhưng trong đầu Lý Hiểu Lệ đều là —— “Không cần làm từ chín giờ sáng đến sáu giờ tối?”
Hứa Yểu lập tức nhớ tới ngày tháng làm việc vất vả trước đây, vô cùng nghiêm túc nói: "Làm việc từ chín đến sáu giờ là vô nhân đạo. "
Thần tiên! Bồ Tát! Nữ thần!
Lý Hiểu Lệ sắp vui đến ngất rồi, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là may mắn đúng trúng đầu.
Không cần dậy sớm về muộn, có thể ngủ đến khi nào tự nhiên tỉnh dậy, mỗi ngày xuống lầu chỉ kiểm tra xung quanh đã dọn sạch sẽ chưa, mỗi tháng hai ba ngày bận rộn đi đọc đồng hồ, kiểm tra phòng, đây là loại công việc thần tiên gì vậy?
Lý Hiểu Lệ tuổi chưa có bao lớn, nhưng từng làm rất nhiều công việc, những ông chủ trước trả cho ba bốn nghìn tiền lương đã hận không thể bắt người ta làm như con trâu con bò chứ đừng nhắc đến bảo hiểm? Ha ha đúng là trò đùa.
Thậm chí Lý Hiểu Lệ còn phát hiện…… Nếu chỉ cần làm những việc này, hình như mình còn có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Lý Hiểu Lệ có chút hoảng hốt, trong lúc nhất thời không biết có nhiều tiền lương như vậy, nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy để làm gì!
Phòng phát sóng trực tiếp phát điên, ngoại trừ một số fan cuồng nhiệt của Thịnh Chu vẫn đang hấp hối giãy giụa, mấy người đi làm đều ghen tị đến đỏ mắt.
[Cho tôi một công việc như vậy có được không, đây là công việc thần tiên gì vậy? Không dậy sớm không cần chen chúc trên tàu điện ngầm, thậm chí đến xuống lầu mua bữa sáng cũng có thể làm việc.]
[Hứa Yểu còn nhà nữa hay không? Để tôi làm cho, tôi không cần mười lăm nghìn, cho tôi mười nghìn cũng được,....một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học sắp phát điên vì tìm việc.]
[Tôi không cần mười nghìn, cho tôi tám nghìn là được, thật sự muốn làm công cho Hứa Yểu.]
[Phẫn nộ, cấm sự phát triển của giới giải trí.]
[Thật ra mà nói….Thật sự không cần làm fan của Thịnh Chu, làm fan của Hứa Yểu đi…Thật xin lỗi Chu Chu.]
[Công việc này không tốt với người trẻ, sẽ khiến người ta không có lòng cầu tiến, cho nên những người không có được không cần sợ.]
Hứa Yểu hỏi: “Có thể tiếp nhận nội dung công việc không?”
Nếu không phải hiện tại có quá nhiều người, Lý Hiểu Lệ thật sự chỉ hận không thể nhảy lên tại chỗ: “Có thể có thể có thể, tôi đương nhiên có thể làm được!”
Nội dung công việc này còn cần phải suy nghĩ sao? Đây không phải thể hiện cuộc sống hàng ngày của một bà chủ sao?
Nội dung công việc của Lý Hiểu Lệ thật ra cũng không khác Lý Cường là mấy, nhưng Lý Cường không ngừng xâm phạm lợi ích của người thuê nhà, điên cuồng bóc lột đến cùng. Mà Lý Hiểu Lệ được chủ nhà Hứa Yểu phát lương, Lý Hiểu Lệ chỉ đơn thuần làm việc cho cô mà thôi.
Hứa Yểu trải qua chín trăm chín mươi chín nhiệm vụ, mấy năm nay cũng tự nhận là trình độ nhìn người không quá tệ.
Trong cuốn tiểu thuyết này, chỉ có hơn một trăm người được miêu tả, ngay cả số người được nêu tên trong đại danh tác "Hồng Lâu Mộng" cũng chỉ có bảy tám trăm người. Nhưng người ưu tú trong thế giới rộng lớn này sẽ không giới hạn chỉ trong vài dòng miêu tả nhân vật.
Hứa Yểu đột nhiên nói với Tiểu Lục: “Mày đến đây bảo đảm chuyện về hưu cho tao đúng không?”
Tiểu Lục vui vẻ trả lời: [Đúng vậy ký chủ, Tiểu Lục phụ trách giúp ký chủ tránh khỏi nguy hiểm, trải qua một đời vui vẻ hạnh phúc.]
Hứa Yểu vô cùng bình tĩnh nói: “Tao có lý do để nghi ngờ Lý Hiểu Lệ muốn tấn công mình.]
Tiểu Lục: 【??? 】
Tiểu Lục nhanh chóng kiểm tra lại lý lịch ban đầu của Lý Hiểu Lệ, an ủi Hứa Yểu: [Ký chủ không cần lo lắng. Hiện tại Lý Hiểu Lệ đang gặp khó khăn, nhưng năng lực làm việc rất mạnh, sau này cô về hưu có thể giúp đỡ rất nhiều.]
Hứa Yểu đắc ý, nhìn đi, cô đã biết mắt nhìn người của mình không sai mà. ( truyện trên app tyt )
Tiểu Lục: 【……】
*
Trong làng đô thị đã thay đổi rất nhiều, mỗi phòng đều được trang bị thêm nội thất, người thuê nhà phát hiện hợp đồng không những không tăng giá mà có ghi rõ đơn giá điện nước sinh hoạt theo quy định của nhà nước.
Nếu không phải thị trường thuê nhà quá phổ biến, đương nhiên sẽ không có ai muốn bị môi giới hút máu ăn thịt, có thể gặp được chủ nhà như Hứa Yểu đúng là may mắn.
Lý Hiểu Lệ vừa bắt đầu làm việc đã nói với Hứa Yểu: “Bà chủ, tòa A và tòa B đều có rất nhiều người hy vọng ký thêm hợp đồng dài hạn.”
Hứa Yểu cười nói: “Có thể.”
Thuê phòng thì phải trả tiền cho cô.
Đương nhiên Hứa Yểu biết rõ bọn họ muốn ký hợp đồng dài hạn là vì sợ cô đột nhiên tăng tiền nhà, chỉ cần hợp đồng dài hạn cô sẽ không có cách nào thay đổi, nhưng Hứa Yểu cũng không để ý tới chút tiền này.
Trước đây Lục Dã là người phụ trách trông coi toàn bộ bất động sản của Hứa gia, cậu nhìn danh sách nói: “Cô Yểu Yểu, tiền thuê nhà của cả hai tòa nhà trong thôn cộng lại được bốn mươi vạn, còn nhiều hơn trước đây khoảng sáu vạn rưỡi.”
Sáu vạn rưỡi này chính là lợi nhuận trước đây Lý Cường lấy được.
Lục Dã tiếp tục nói: “Nhưng hôm nay thuê nhân viên vệ sinh dọn dẹp và mua đồ nội thất đã mất năm mươi vạn, dự tính bắt đầu từ tháng sau mới có chính thức có lợi nhuận.”