Khổng Tấn Hoa đi đến bên cạnh Lão Trịnh, ngại ngùng xin lỗi: “Lão Trịnh ngại quá, hại ông khó xử rồi.”
Trịnh lão cười nói: “Người nước ngoài không hiểu, nhưng bản thân chúng ta còn có thể không hiểu sao? Không sao. Lão Khổng ông cũng đừng để trong lòng.”
Cũng không biết là người nào đưa chuyện Khổng Tấn Hoa tham gia hội thảo ung thư toàn cầu lên diễn đàn, bị không ít người đăng lại.
[Cả thầy thuốc trung y cũng đi sao? Uống hai chén thuốc bắc có thể chữa khỏi bệnh ung thư chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết sảng văn phải không? Mấy ngày trước tôi vừa nhìn thấy một quyển “làm đại phu trong thôn nhỏ” , vai chính dùng vài thang thuốc để trị hết bệnh ung thư cho người trong làng, mẹ ơi tôi cười chết.]
[Đi tra thử thấy ông Khổng Tấn Hoa cũng rất giỏi, là một nhân vật cực kỳ nổi tiếng trong giới trung y, có rất nhiều sinh viên học trung y muốn tham gia lớp học của ông ấy còn không có cơ hội đâu.]
[Ông Khổng thật sự rất giỏi, nhưng đối với bệnh ung thư cũng chỉ nên nghe thôi, trung y không thể chữa khỏi căn bệnh này. Tôi nghĩ lý thuyết mới nhất của Marcus Newell rất hữu ích. Chính ông ấy bị ung thư phổi giai đoạn cuối đã kiên trì với nó hơn hai năm  , bây giờ lại vẫn có thể tới đây mở họp.]
[Nhìn thấy hội thảo nghiên cứu ung thư tôi lại rơi nước mắt, mẹ tôi cũng chính là người thân duy nhất của tôi hôm qua mới bị chẩn đoán ung thư dạ dày giai đoạn cuối, tôi thật sự suy sụp lắm nhưng không dám nói cho mẹ biết. Nếu có thuốc chữa được, cho dù có bán nhà bỏ học tôi cũng phải cứu mẹ.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play