Lá vàng mùa thu từ trên trời rơi xuống, nắng chiều vô cùng ấm áp.
Quý Chính Khanh đang bàn chuyện hợp tác cuối cùng với ông cụ trước mặt, từ sau khi Hoàng Xương biết con trai độc đinh đụng phải đá ngầm suýt chút nữa chết đuối, căn bản không có tâm trạng nói chuyện làm ăn với  Quý Chính Khanh, đã lập tức rời đi trong ngày.
Thật ra, Hoàng Xương muốn nhanh chóng về nước xem Hoàng Gia Khánh trước nhưng Hoàng Gia Khánh không cho, còn nói hắn chuẩn bị đến Trung Quốc, ông có về cũng không gặp được.
“Nghe nói gần đây con trai của ngài cũng tới Trung Quốc?” Chuyện làm ăn gần như đã bàn xong, Quý Chính Khanh liền nói sang chuyện khác.
Nhắc tới Hoàng Gia Khánh đến đây, trên mặt Hoàng Xương cuối cùng cũng lộ ra một chút tươi cười: “Đúng vậy, trên đùi thằng nhóc này còn đang bị thương mà đã chạy tới đây rồi.” Cũng may có quản gia đi theo, ông cũng xem như yên tâm.
Người trợ lý đã đi theo ông mấy chục năm thậm chí còn khuyên nhủ: “Có lẽ qua lần tai nạn này Gia Khánh cũng trưởng thành rồi. Gia Khánh cũng phải chịu khổ, lần này tự mình tới Kinh Thị đón ngài về, ngài cũng đừng vì chuyện ra biển hôm đó mà đánh nó, nó cũng là người có hiếu.”
Hoàng Hoàng Gia Khánh ham chơi thì ham chơi, nhưng không phải người xấu, trợ lý nhìn thằng nhóc này lớn lên hai mươi năm rất tự tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play