Sau khi Chúc Trì dẫm lên giai điệu cuối cùng thì rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười xán lạn.
Nụ cười này còn rạng rỡ hơn trước kia, khiến Tống Thần Dật cũng nhìn đến ngây người mất một lúc.
Đúng lúc này, ánh mắt anh lại nhạy bén phát hiện ra có một người giống kẻ ngốc đang muốn tới xin phương thức liên hệ của Chúc Trì.
Anh thu biểu cảm trên mặt lại, ánh mắt tối đi, không hề cho người kia cơ hội nào, đã kéo tay Chúc Trì, cười xấu xa nói: “Chúng ta chạy đi.”
Nhân lúc người muốn đến gần kia còn chưa kịp phản ứng, Tống Thần Dật đã kéo Chúc Trì, người mà mình thích, chạy ra ngoài nhanh như một cơn gió.
Góc áo anh cũng tung bay theo gió, một tay Chúc Trì giữ mũ mình, tay kia thì bị Tống Thần Dật nắm lấy chạy về phía xa, rồi đột nhiên bật cười thành tiếng.
So với cuộc sống tĩnh lặng như nước trước khi xuyên sách, thì dường như ở thế giới này cậu mới thực sự được sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play