Lưu Thiên cũng cực kỳ bội phục chuyện này, cảm thấy anh ấy chính là bậc thầy quản lý thời gian trong truyền thuyết.
Còn Lý Hàn đã vạch sẵn kế hoạch cho buổi giao lưu hữu nghị đêm nay rồi: “Nếu trong hoạt động giao lưu hữu nghị lần này có sinh viên nữ chủ động xin phương thức liên hệ thì tôi có lãi rồi, tôi rất được săn đón đấy.”
Lưu Thiên nghe thấy lời nói không biết xấu hổ này, thì cười đập cậu ấy một cái: “Cậu ư? Có mà cậu theo đuổi người ta thì có.”
Bọn họ ầm ĩ với nhau một bên, còn Chúc Trì lại hướng ánh mắt về phía Tống Thần Dật.
Cậu thầm nghĩ, nếu bọn họ đều đến buổi giao lưu hữu nghị kia, thì chẳng phải trong phòng ngủ chỉ còn lại mỗi Tống Thần Dật thôi sao?
Trước kia cậu từng bị cô lập nên cũng cực kỳ thấu hiểu cảm giác mọi người đều đi tham gia hoạt động tập thể, chỉ có mình bị bỏ lại.
Nên Chúc Trì đã hồn nhiên hỏi: “Giao lưu hữu nghị có thể dẫn theo người nhà không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play