Lần này Chúc Trì không đẩy tay anh ra nữa.
Lông mi cậu khẽ run lên, cậu nhẹ nhàng nói: “Em không giận anh, chỉ là…”
Đúng vào lúc đó, một tiếng sấm lớn xé ngang bầu trời đen ngòm vẫn đang miệt mài đổ mưa, cơ thể Chúc Trì lại hơi run lên, Tống Thần Dật đột nhiên ôm Chúc Trì vào lòng, anh vỗ về lưng cậu, trầm giọng nói: “Ôi, anh sợ quá.”
Chúc Trì: “...”
Cậu chỉ biết ngơ ra vì anh làm cho cậu bất ngờ không nói nên lời.
Vừa rồi Chúc Trì còn tưởng rằng anh sợ thật… Nhưng bây giờ, cậu cảm thấy kỹ năng diễn xuất của Tống Thần Dật kém đến mức nực cười.
Sau khi nghe những lời vừa rồi, trong lòng Chúc Trì đã bình tĩnh lại, không đành lòng đuổi anh đi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT