“Muốn nhiều nước không ạ?”
“Bao nhiêu cũng được, mày cứ mang qua đây đi.”
Babe đáp lại bằng vẻ khó chịu khi tên nhóc ngu ngốc cứ hỏi đủ thứ chuyện. Ngay cả nấu mì cũng phải hỏi muốn bao nhiêu nước. Nếu không phải giờ làm gì cũng khó khăn thì đã đi qua gỗ cho nó một cái rồi, biết đâu lại giúp não hoạt động năng suất hơn, khỏi cần cả ngày cứ lải nhải 'anh Babe ơi, anh Babe à' như thế này.
Sau trận đua cuối cùng của hắn, tính đến nay đã được một tuần kể từ khi hắn gặp tai nạn. Mà thực ra đây cũng không phải lần đầu tiên hẳn gặp phải chuyện như thế này. Việc một tay đua xảy ra sai sót trên đường đua là điều bình thường. Nhờ đó, hẳn đã có đủ kinh nghiệm để sống sót trước khi bị nướng chín trong xe như Charlie lo sợ. Nhưng tất nhiên, lần sống sót đó cũng không tránh khỏi việc khiến hắn bị thương. Cổ tay phải bị gãy và đầu gối phải bị trật khớp. Cũng coi như là vấn đề lớn đấy. Vì sau khi được điều trị còn phải nghỉ ngơi thêm 4 đến 6 tuần, đồng thời bó bột cả tay lẫn đầu gối. Và điều đó có nghĩa là hẳn sẽ không thể lái xe trong ít nhất hai tháng nữa.
Sự thật này khiến hắn rất cáu kỉnh. Vì hai tháng nghỉ ngơi dưỡng thương nghĩa là hẳn không thể thi đấu ở mùa giải này nữa. Thừa nhận là lúc mới biết chuyện, hẳn đã la lối khủng khiếp, cả Way lẫn Charlie đều phải chịu đựng cơn thịnh nộ nặng nề này của hắn. Sau khi Way nhìn thấy tình trạng đó, liền đi nói chuyện với ban tổ chức xin tạm hoãn cuộc đua lại, rồi sử dụng thời gian này điều tra thủ phạm bí mật can thiệp vào hệ thống xe của hắn gây mất kiểm soát dẫn tới tai nạn. Nhưng kết quả cuối cùng là phía ban tổ chức không chấp nhận làm theo đề nghị đó, vì cho rằng hai tháng dừng cuộc đua chỉ vì vấn đề của một chiếc xe (suýt lấy mạng hắn) là quá dài. Và đó chính là lý do khiến hắn suýt thì nổi cơn thịnh nộ quậy tung trường đua lên lần nữa.
Thành thật mà nói, đến bây giờ Babe vẫn chưa thể chấp nhận việc mình không được thi đấu ở mùa giải này nữa. Điều này có nghĩa là hắn sẽ mất danh hiệu King mà thậm chí không có cơ hội ganh đua. Càng nghĩ lại công điên tiết. Chỉ mỗi việc thua ở trận đó và bị thương thế này đã là quá đủ rồi, giờ còn lan rộng ra cả mùa giải. Thật sự muốn lõi có kẻ thua cuộc đó ra ấn xuống đất giày xéo!
“Tới rồi ạ.” Giọng nói tươi sáng của Charlie vang lên cùng với mùi thơm từ món mì ăn liền mà hồn than là muốn ăn từ tối qua nhưng đã bị cậu cấm với lý do ăn khuya không tốt cho sức khỏe. Tất nhiên hẳn chẳng để tâm đến điều đó, nhưng tên nhóc to xác cứ cố gắng thuyết phục và hứa sẽ dậy nấu cho hắn từ sáng sớm, cuối cùng hắn cũng đành nhẫn nhịn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT